CHÍ TÔN


Sở Vân cảm khái một tiếng, ngay sau đó ngữ khí thay đổi:
- Chỉ là ta không thể tiếp thu ý tốt này của huynh, xin lỗi rồi!

Lúc này đến lượt Kim Bích Hàm ngoài dự liệu, nàng trừng lớn đôi con mắt sáng như trăng rằm, lập tức truy hỏi:
- Vì sao?

- Bởi vì giá trị quá lớn, ta không dám tiếp nhận. Trên thế giới này cho tới nay không hề có cơm nước không phải trả tiền. Nếu như ta tiếp nhận nó rồi, không thể không thiếu huynh một phần nhân tình rất lớn. Nhân tình thường là thứ khó trả nhất!
Sở Vân nhếch miệng cười, nhìn Kim Bích Hàm, trong ánh mắt chứa thần quang, ý nghĩa sâu đậm.

Kim Bích Hàm không ngờ tới, dưới mê hoặc to lớn như vậy, Sở Vân vẫn có thể cầm giữ được. Trong lúc nhất thời, ngọc thủ của nàng vô thức nắm chặt góc áo của chính mình, hàm răng cắn môi dưới, bị cự tuyệt trực tiếp như vậy, trong lòng hoảng loạn, bật thốt nói:
- Thế nhưng ngươi đã thiếu ta một phần nhân tình rồi.

- Nhân tình có lớn có nhỏ, huống hồ trên đời này có một câu tục ngữ, là vô sự xum xoe, không gian tức đạo.
Sở Vân lập tức trả lời, bộ dáng tươi cười ngược lại như in tại đôi mắt trong suốt của nàng.

Kim Bích Hàm hận tới nghiến răng nghiến lợi, thực không ngờ lần đầu tiên nếm thử mời chào, đồng thời còn hạ vốn lớn như vậy, cư nhiên bị Sở Vân cự tuyệt triệt để.

Cái gì là không gian tức đạo?

Lẽ nào đường đường là Đôn Hoàng công chúa, coi trọng dung mạo tuấn tú của Sở Vân ngươi, muốn lấy lòng của ngươi hay sao?

- Ta không để ý tới ngươi!
Dưới tâm tình vừa thẹn vừa giận, Kim Bích Hàm giậm chân, thở phì phì xoay người rời đi, nhanh chóng bước về phía trước.

Sở Vân nhàn nhạt cười, nhắm mắt đuổi theo, theo sát phía sau nàng.

Luyện đan ấn thượng phẩm, thành thật mà nói, hắn vừa rồi thiếu chút nữa là chảy nước bọt tại chỗ. Trọng bảo, xác thực là trọng bảo, thế nhưng muốn thu được nó lại phải nỗ lực giá cả thật lớn, quả thực là đêm mơ nói mộng.

Có ma luyện và ký ức kiếp trước, đã sớm để tính tình của hắn rất trầm ổn, không hề bị dục vọng tham lam che mờ lý trí.

"Hiện tại cần thiết nhất đối với chính mình là khổ luyện kiến thức cơ bản, vững chắc cơ sở. Hơn nữa luyện đan ấn thượng phẩm, ta cũng biết một hai bộ ẩn giấu trong mật địa hiểm cảnh, chưa hề xuất thế… Hiện tại thực lực của ta quá yếu, cho dù tới được loại địa phương như vậy cũng sẽ không có thu hoạch gì, ngược lại còn phải chết."

Vừa nghĩ tới trong ký ức có rất nhiều bí cảnh bảo tàng, trong lòng Sở Vân bắt đầu khởi động xung động biến mạnh rất cường liệt. Theo Kim Bích Hàm, một trước một sau tiến vào trong phòng ở, Sở Vân không hề thả lỏng dù chỉ một khắc. Đầu tiên là xếp bằng trên giường, ôm đao minh tưởng, sau đó là tiếp tục khổ luyện luyện đan ấn cơ bản.

Từ khi học tập thủ ấn vẫn không hề có chút thả lỏng, tới hiện tại đã có bước tiến bộ nhảy vọt, đã có thể nhớ kỹ được bảy loại thủ ấn cơ bản, khi kháp động so với lúc ban đầu đã thành thạo hơn không chỉ mười lần.

Kim Bích Hàm lúc đầu sinh hờn dỗi, đường đường là Đôn Hoàng công chúa, kim chi ngọc diệp, muốn cái gì có cái đó, ai dám cự tuyệt?

Thế nhưng hết lần này tới lần khác, nàng còn chưa mở miệng, Sở Vân đã cự tuyệt nàng, trong lòng nàng tự nhiên có cảm thụ không tốt lắm.

Thế nhưng theo Sở Vân lặng yên khổ tu, hoàn cảnh yên tĩnh xung quanh, nàng đột nhiên nghĩ lại chính mình. Nàng băng tuyết thông minh, cũng không phải là công chúa điêu ngoa kiêu ngạo, biết thư đạt lễ, lúc nghĩa thông suốt, càng cảm thấy Sở Vân không đơn
giản.

Đổi lại thành chính mình, trọng bảo trước mặt, khẳng định là lập tức đáp ứng. Chỉ có Sở Vân ý thức được không ổn, kiên quyết cự tuyệt. Không chỉ có tính dự kiến, hơn nữa tâm tính ổn trọng, không dễ dàng bị lợi ích thật lớn mê hoặc. Nhân tài như vậy, một khi mời
chào thành công, tất nhiên sẽ trung thành tận tâm, sẽ không lo lắng bị địch nhân đơn giản xúi giục làm phản.

Nhìn Sở Vân không ngừng khổ luyện thủ ấn, dục mục mời chào của Kim Bích Hàm đối với hắn càng thêm cường liệt, vội vàng xao động là không được, cái gì cũng phải từng bước một.

Tâm tư Đôn Hoàng công chúa linh lung, lập tức bắt đầu thay đổi sách lượt, mở miệng kiến nghị đối với Sở Vân:
- Huynh mạnh mẽ khổ luyện như vậy, dễ thương thân hao tổn tinh thần, tiếp tục luyện chỉ sợ ngày mai sẽ không thể rời khỏi giường được.

- Huynh nói không sai, mỗi một đạo thủ ấn đều có thể dẫn phát linh quang trong cơ thể ba động, khổ luyện lâu dài đối với cơ thể quả thực gách vác rất lớn. Ta hiện tại đã cảm thấy thể lực tiêu hao, đói tới mức đầu choáng mắt hoa, tinh thần cũng có chút uể oải. Chỉ là,
nếu không vượt quá cực hạn của thân thể sẽ không dẫn phát hậu quả gì, nghỉ ngơi một đêm là được rồi.
Sở Vân thở dài một hơi, trên thực tế hắn cũng đã dự kiến được vấn đề này. Tiếp tục khổ luyện một hồi, đạt tới cực hạn của cơ thể hắn mới dừng tay.

Kim Bích Hàm lắc đầu, khẽ cười nói:
- Kỳ thực luyện tập thủ ấn cũng có đường tắt. Ta có thể nói cho huynh biết.

- A?
Hai mắt Sở Vân sáng ngời, hắn biết địa vị của đối phương rất lớn, có bí quyết đường tắt không phải chuyện kỳ quái.

- Nói chung, luyện tập ấn pháp của ngự yêu sư sẽ dẫn tới linh quang rung động. Thời gian luyện tập quá dài đối với thân thể sẽ sinh ra gánh nặng không nhỏ. Gánh nặng tĩnh lũy tới mức độ biến chất, sẽ khiến bản thân thụ thương. Để giảm thiểu loại gánh nặng này, ngự
yêu sư có thể chọn dùng ngoại vật để tĩnh dưỡng, gián tiếp kéo dài thời gian tu luyện.

- Ta kiến nghị huynh, dùng Ôn Ngọc Đan để bồi dưỡng hồn phách, dùng Thanh Linh Cao để tẩm bổ thân thể. Chỉ là dược có ba phần độc, tuy rằng dược tính của hai phần đan dược này rất ôn hòa, nhưng vẫn phải cách một ngày một đêm mới được dùng một lần. Phương pháp tốt nhất là thực bổ, huynh cần ăn những loại thực phẩm như Bạo Sao Tước Phượng Trảo, Tương Bạo Hương Đồn Trảo, Hoàng Kim Tô Thúy Hỏa Áp Chưởng các loại…

Sở Vân không khỏi gật đầu. Nguồn: http://truyenfull.vn

Dược bổ không bằng thực bổ, dược bổ có độc tính, thực bổ không độc hại. Nói chung, ăn cái gì bổ cái nấy. Chỉ là cứ như vậy tiêu hao sẽ lớn hơn, Sở Vân hiện nay mới được bốn học phân, cùng với sở hữu sáu học phân, đổi những loại đan dược, nguyên liệu nấu ăn này, chỉ trong vài ngày sẽ tiêu hao hầu như không còn.

Kim Bích Hàm lại nói:
- Trừ cách này ra, hay nhất chính là thu lấy yêu thú loại hầu (khỉ). Linh khí từ chúng truyền tới có thể khiến ngón tay của huynh linh hoạt, tư duy nhạy cảm, có một số yêu thú đặc thù loại tri chu (nhện) cũng đạt được hiệu quả này.

Tăng thêm yêu thú?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi