CHÍ TÔN


- Bất quá nếu có thể vượt qua thời kỳ này, chiếm được thế lực của Viêm Gia. Cũng có được vốn liếng đối đầu cùng với Thiết Gia.

- Thiết Gia...
Sở Vân lẩm bẩm. Thiết Gia gia chủ hôm nay đã gần như là lui về ở ẩn, từng bước chuyển giao quyền lực vào trong tay Thiếu Chủ Thiết Gia Thiết Ngao. Nhưng nếu nhắc đến Thiết Gia, người Sở Vân nghĩ đến trước tiên không phải là Thiết Ngao, mà là Long Đạo Chi.
Thiết Gia mãnh tướng như mưa, văn thần như mây. Tướng lãnh nhiều như sao trên trời, tranh tương đấu thải. Nhưng văn thần, lại chỉ có Long Đạo Chi đỗ trạng nguyên.

Hiện giờ hắn còn chưa chính thức thể hiện ra tài mưu lược, đợi đến lúc tương lai, hắn sẽ tỏa sáng, chiếu rọi toàn bộ Chư Tinh Quần Đảo. Trong trí nhớ của Sở Vân, chính là bởi vì do Long Đạo Chi nhiều lần hiến kỳ mưu, chống lại Trữ Thiên Vương, Trữ Thiên Vương sau nhiều lần thất bại, đã than thở trước mặt tất cả mọi người:
- Ta không sợ Thiết Gia nhiều mãnh tướng, mà chỉ cố kỵ có một người Long Đạo Chi.

- Long Đạo Chi này là nguồn gốc của đại họa! Đáng tiếc hắn không giống Trữ Ninh Phàm Trần, hiện tại bản thân ở giữa vào bảo hộ trùng trùng điệp điệp của Thiết Gia.
Giết hắn khó như lên trời. Bất quá sớm muộn cũng có một ngày, ta sẽ loại bỏ được hắn.
Sở Vân càng nhớ lại, càng cảm thấy Long Đạo Chi không đơn giản. Nhan Khuyết trọng đại thế, Hoa Anh thiện tâm cơ. Long Đạo chi lại có đủ cả hai. Hắn nghĩ ra đủ loại kỳ mưu, thượng sách, minh có ám có, cơ hồ là tổng hợp từ hai người Nhan Khuyết cùng Hoa Anh. Bất quá hắn luôn là người đứng sau, không tham công lao, công chính liêm khiết, gần như là ngu trung. Cam nguyện làm cái bóng của Thiết Ngao, dốc hết tâm sức
phò tá hắn. Tên hắn đã từng một lần được đăng trên Đằng Bảng, nhưng về sau, vì quá vô danh, lại rơi xuống Liễu Bảng.

Chiến lực của bản thân hắn, Sở Vân không rõ ràng lắm. Nhưng chỉ cần đầu óc của hắn, cũng đủ khiến cho Sở Vân động sát cơ.

- Gì? Rõ ràng trời sắp nổi bão, như thế nào lại xuất hiện sương mù thế kia?
Đúng lúc này, Du Nha đại sư có chút kỳ quái nói.

- Đám sương mù này có chút kỳ quặc.
Nhan Khuyết vừa mới nói xong, một tiếng quát lớn giống như lôi đình lập tức vang vọng khắp Thư Gia Đảo.

- Thư Gia phụ tử, Thiết Ngao đến đây, mau đi ra nhận lấy cái chết!

Địch tập kích!

Cường địch ngoài ý liệu bỗng nhiên xuất hiện trên Thư Gia Đảo. Giờ khắc này, cuối cùng Sở Vân cũng cảm nhận được tư vị bị địch nhân kỳ tập. Mây đen che khuất mặt trăng trên trời, không khí ngột ngạt, đây là khí trời báo hiệu sắp có mưa bão. Nhưng đúng lúc này lại xuất hiện sương mù dày đặc, thổi tới.

- Đây là Đại Yêu thuyền Mê Vụ Hào của đối phương đến quấy phá.
Chính giữa sương mù xuất hiện một đạo nhân ảnh cưỡi trên yêu thú, đi trước tiên phong, phi thẳng lên trời, chém giết tới. Sau đó, vô số nhân ảnh tản ra khí thế mãnh liệt, như hổ lang, sư báo, tiến lên trên đảo với khí thế vô cùng hung hãn.

- Đám chuột nhắt phương nào dám xâm phạm Thư Gia Đảo ta!
Phương hướng Thư Gia thành, lập tức truyền đến tiếng hét lớn của Thư Thiên Hào.

Trong nháy mắt lam mang lóe lên, gió nổi mây phun, Thương Lam Hải Long gầm lên một tiếng, hùng dũng đăng tràng. Thư Thiên Hào cầm trong tay Đại Yêu đao, đứng trên đầu rồng, mắt hổ trợn lớn, uy vũ đến cực điểm.

- Thư Thiên Hào? Bôn Lôi đại tướng ta đến lấy đầu ngươi đây!
Một thanh âm tựa như sấm rền, từ bên trong trận doanh của địch nhân, một viên đại tướng lập tức bay ra, thân hình uy vũ, cầm Linh Yêu Bôn Lôi Đao trong tay. Đại Yêu binh Thiết Dực Phi Phong phía sau lưng, lập tức biến hành, hoán thành đôi thiết sí diện tích
rất lớn, khiến hắn có thể phi hành trên không trung.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn, sóng khí cuộn tròn. Nguồn truyện: Truyện FULL

Thư Thiên Hào cùng Bôn Lôi đại tướng cứng rắn va chạm, sau đó cả hai đều bay ngược trở lại. Bôn Lôi đại tướng lùi xa hơn một chút, bất quá Đại Yêu binh trong tay Thư Thiên Hào lưỡi đao lập tức bị sứt mẻ, thân đao kịch liệt run rẩy.

Đây là hiệu quả của áp chế giai vị.

May mắn là đao pháp của Thư Thiên Hào đã đạt đến cảnh giới đại thành, xuất thần nhập hóa, nếu đơn giản chỉ dựa vào cảnh giới, thì vẫn chưa đủ để ngăn cản Yêu đao.

- A…a…a…
Thư Thiên Hào dùng trường tránh đoản, chủ dùng Thương Lam Hải Long, bắt đầu tác chiến. Long ảnh quay cuồng, cùng thân ảnh Bôn Lôi đại tướng không ngừng quấn vào nhau.

Rầm rầm rầm...

Tiếng nổ mạnh kịch liệt, liên miên bất tuyệt, vang vọng khắp toàn bộ Thư Gia Đảo.

Chiến đấu ngay từ lúc bắ đầu đã bước vào giai đoạn kịch liệt.

- Thiết Ngao! Không ngờ ngươi lại dám xâm phạm Thư Gia Đảo. Ta sẽ khiến ngươi có đến mà không có về!
Sở Vân đứng trên đỉnh núi, đón gió hét lớn.

Thiết Ngao giận quá hóa cười:
- Tên tiểu tử nói khoác mà không biết ngượng mồm, mục hạ vô nhân, vô pháp vô thiên. Hôm nay, ngươi chắc chắn sẽ chết ở dưới lưỡi thương của ta.

Nói xong, hắn cầm trong tay Đại Yêu binh Thiết Tuyến Long Du Thương, cưỡi Đại Yêu thú Giác Ưng Mã. Vừa điều động chúng tướng, vừa hướng lên miệng núi lửa vô danh, chém giết tới.

- Giết! Giết! Giết!

- Chém chết đám cẩu tế tử này!

Chúng tướng rống lên, một vài người lĩnh mệnh, dẫn theo một ít Hắc Nha tinh binh, chém giết theo một hướng khác. Bất quá, nhiều tướng mà thiếu binh, đến khi Thiết Ngao xông lên đỉnh núi, bên cạnh hắn vẫn còn một vị Đại tướng, hai vị thượng tướng, năm vị thiếu
tướng. Đại tướng Thiết Gia đều có được chiến lực cấp Linh Yêu. Thượng tướng cũng phải có ít nhất hai đầu Đại Yêu trong tay, thiếu tướng phải có được một đầu Đại Yêu.

Đội hình khủng bố như thế, quả thực đúng là thần cản giết thần, phật ngăn giết phật!

Một đường chém giết, không hề gặp phải một chút cản trở nào.

- Sở Vân, ta xem ngươi lần này có thể trốn đến nơi nào?
Thiết Ngao cười lạnh.
- Ta cũng không phải là lão Tổ Viêm gia, nếu ngươi buông tha chống cự, ta có thể cho ngươi một cái chết thống khoái!

- Biểu ca, để cho ta động thủ. Chặt đầu tên Sở Vân này, dâng lên để cho huynh làm cái bô.
Thiết Liệt theo sát ở phía sau, rống lên một tiếng giống như thú vật, tỏa ra khí tức vô cùng tàn nhẫn mà khát máu. Trong lúc nói chuyện, khí thế chúng tướng Thiết Gia hợp thành một mảnh. Tổng cộng mười hai đầu Đại Yêu, một vị Linh Yêu, tất cả hợp thành một trận
thé. Giống như là cự tượng bôn tẩu (voi lớn di chuyển), đao luân cổn sát, khí thế bừng bừng, sát khí khiến cho người khác kinh hồn táng đảm.

- Đến rất đúng lúc!
Sở Vân từ trên cao nhìn xuống, chiến ý sôi trào, bỗng nhiên thúc dục ra Hỏa Phương Văn Thư trong tay.

Rầm rầm rầm!

Ngũ điện lập tức tề hiện, năm đạo thân ảnh nhân hình từ bên trong cổ địa đàn, đồng loạt bay ra. Kèm theo đó là năm đạo khí tức Linh Yêu hàng thực giá thực, nổi lên đầy cuồng bạo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi