CHÍ TÔN

Ngữ khí hắn cao ngạo hơn người, trong ánh mắt nhìn về phía Sở Vân toát lên vẻ coi thương. Xem ra, hắn cho rằng Sở Vân chính là một người dân trên núi. Tại Dao Sơn Quốc, loại thanh niên như này có rất nhiều. Bọn họ đều thích lên núi khổ tu. Việc này được thình hành từ thời Vạn Thú Vương.
- Con đường tu hành của Vạn Thú Vương, có thể học được sao? Ngay cả cường giả Vương cấp cũng chẳng học được. Những người các ngươi sùng bái, giả bộ làm theo, có được lợi ích gì? Trừ phi Vạn Thú Vương, đích thân chỉ điểm cho ngươi, bằng không cũng vô ích thôi. Ta đã thấy nhiều kẻ như ngươi rồi.
Ngọc Thư Sinh khép cây quạt lại. Dùng cây quạt chỉ thẳng vào Sở Vân, dùng lời lẽ giáo huấn nói.
- A.
Sở Vân khẽ cười, thanh âm trầm ổn, không hề nổi giận. Nói:
- Ta mô tả làm theo có liên quan gì tới ngươi? Ngươi là hoàng tử hay không, có liên quan gì tới ta? Ngươi không muốn nói, vậy hãy quên đi...
- Tại sao ta phải quên!
Giọng nói Ngọc Thư Sinh giương lên, như muốn nuốt chửng Sở Vân. Trong mắt hắn lóe ra âm quang, nhìn chằm chằm Sở Vân.
- Ta thấy ngươi đi nhầm đường, có ý tốt chỉ điểm cho ngươi, rõ ràng ngươi không cảm kích? Ngươi ở trong núi không biết rõ chuyện tình, ngươi hãy ra ngoài dò hỏi danh tiếng của Ngọc Thư Sinh ta. Kinh nghiệm của ta tuyệt đối không có sai. Được rồi, để báo đáp, ngươi hãy giao Thông Linh Xà cho ta. Loại yêu thú tuyệt phẩm này ở trong tay ngươi, quả thực quá làng phí!
- Nếu như ta không giao cho ngươi?
Ngữ khí của Sở Vân rất lạnh lùng.
- Đúng là không biết phân biệt phải trái. Chủ nhân nhà ta có ý tốt, ngươi còn không biết cảm kích?
Một vị nữ tử Linh Yêu đứng bên cạnh Ngọc Thư Sinh phát ra tiếng châm biếm rất sắc bén.
- Hừ! Ánh mắt của ngươi thực sự quá kém. Ngay cả thân phận của hai chúng ta còn chưa nhận ra. Tỷ muội chúng ta không phải nhân loại, mà là Linh Yêu. Linh Yêu, ngươi biết chứ?
Một nữ tử Linh Yêu khác, dùng ánh mắt coi thường nhìn về phía Sở Vân.
- Không cần phải nhiều lời, tính kiên nhẫn của bản công tử đã hết. Hai người các ngươi hãy nhất tề xuất thủ giết tiểu tử này, đoạt lấy Thông Linh Xa!
Khuôn mặt Ngọc Thư Sinh nhăn nhó, quay đầu nhìn lại.
Chuyến này hắn tới thư viện Dao Sơn Quốc khiêu chiến, với nội dung khiêu chiến là thâm nhập đàn sơn, tiến hành săn bắn. Điều khiến hắn bất ngờ, chính là trên đường đi hắn chịu ảnh hưởng của yêu kiếp Thông Linh Xà.
Hắn tức giận gặp phải tai họa, nhất thời lại vui mừng. Hắn nhớ lại trong thư khố hoàng gia Giang Hán Quốc từng ghi chép tài liệu liên quan. Đây là Huyễn Tâm kiếp, chuyên dùng đối phó với loại yêu thú kỳ lạ Thông Linh Xà.
- Quả thực giá trị của Thông Linh Xà rất quý báu. Nếu như ta có được, thành tựu Vương cấp chỉ là vấn đề thời gian. Chuyện này đúng là kỳ ngộ ah! Ta nhất định phải mau chóng giết dã nhân này, sau đó nắm vững thời điểm săn bắn. Ta muốn thiêu đốt Dao Sơn Thư Viện!
Trong lòng Ngọc Thư Sinh rống lớn một tiếng, nhìn hai nữ tử chém giết, dường như đã trông thấy máu tanh, nhất vô cùng khoái trí.
Ầm ầm!
Hai tiếng nổ vang, sóng khí cuồn cuộn, hai đầu Linh Yêu của hắn bất ngờ thất bại, thoáng chốc thụ thương bay trở về.
- Ách, đây là chuyện quái quỷ gì vậy?
Sắc mặt Ngọc Thư Sinh đột biến, trông thấy Linh Yêu xếp thành vòng tròn bao quanh Sở Vân khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Một, hai, ba, bốn, năm, sáu... Sáu đầu Linh Yêu!
- Không ổn rồi! Ta đã đá phải thiết bản!
Hiện thực tàn khốc, giống như chiếc búa tạ, thoáng chốc đập trúng trái tim hắn. Trong tình thế cãng thẳng, sắc mặt hắn đột biến, vừa thoái lui vừa điên cuồng la hét.
- Tiền bối tha tội, vãn bối có mắt như mù, mong rằng...
Hắn còn chưa nói xong, liền trông thấy Sở Vân lạnh lùng chỉ ngón trỏ về phía chính mình. Sáu đầu Linh Yêu tựa như lang sói, ầm ầm bạo phát đánh về phía chính mình.
Khí thế quá mạnh mẽ, nhất thời Ngọc Thư Sinh cảm thấy chính mình giống như một con thuyền nhỏ, loay hoay giữa sóng gió nguy nan.
Sắc mặt hắn trãng bệch, cảm thấy chính mình có một loại cảm giác vô lực.
- Chết tiệt, ta đã nhìn nhầm!
Dưới tình thế cấp bách, Ngọc Thư Sinh bứt ngọc bội dắt ở thắt lưng, ném về phía trước.
Đây là Quân Tử Bội có chiến lực cấp Linh Yêu, chính là yêu vật phòng ngự của hắn. Bay vào không trung, ngọc bội mạnh mẽ phóng ra quang hoa màu xanh, sáng chói. Thanh mang ngưng tụ lại, hình thành bức tường lớn che phía trước Ngọc Thư Sinh.
Thiên Hồ khẽ cười lạnh một tiếng, há mồm phun ra một đóa Diệt Thế Hồng Liên.
Hồng Liên vẽ lên một một đường vòng cung chói lọi trên không trung, thoáng chốc đánh vào bức tường ngọc. Đọc Truyện Online
Chợt phát ra tiếng nổ dữ dội, sóng khí cuồn cuộn, lửa cháy bùng bùng. Thoáng chốc bức tường ngọc bị đánh nát, Quân Tử Bội bắn sang một bên.
- Đạo pháp tuyệt phẩm?
Sắc mặt Ngọc Thư Sinh càng khó coi, bất quá trước sự sống và cái chết, hắn chỉ có thể cắn rãng chống trả.
Hai vị nữ tử Kiếp Yêu kia, không còn vẻ khinh thường như trước, mà thần tình ngưng đọng như sương lạnh, hóa thành quang hoa, thu lại trong tay Ngọc Thư Sinh.
Trong đó có một nữ tử Linh Yêu lộ nguyên hình, chính là phương ngọc tỷ đính trên đỉnh đầu Ngọc Thư Sinh.
Một nữ tử Linh Yêu khác biến thành một bức họa cuộn tròn, được Ngọc Thư Sinh nắm trong tay.
- Muốn giết ta, cùng không phải đơn giản như vậy! Vạn Lý Trường Giang Đồ!
Hắn gào lớn, xoạt một tiếng thúc giục bức họa.
Trong bức họa, có vẽ một đầu Bôn Đằng Đáo Hải đứng giữa biển lớn. Lúc này trên bức họa hình thành con sóng gió động trời, quét sạch tất cả.
- Tuyền Phong Phiến!
Ngọc Thư Sinh hét lớn, vỗ mạnh cây quạt trong tay.
Trên quạt vẽ một dãy núi trùng trùng điệp điệp. Lúc này nổi lên một trận cuồng phong, hình thành thực thể, trên mặt đất xuất hiện một bóng đen khổng lồ. Ấm một tiếng vang trời, đánh về phía Sở Vân.
- Thực ra ngươi cũng rất khá.
Sở Vân không chút sợ hãi, lấy ra Bích Hải Triều Sinh Tiêu. Tiêu này, hiện tại cũng đã có hơn 900 năm tu vi, chỉ thiếu chút nữa đạt tới cấp Linh Yêu.
Hắn đặt trên miệng thổi. Lập tức 6 đầu Linh Yêu kết hợp thành một thể thống nhất, hình thành chiến trận. 6 yêu vật liên thủ, nhất thời bộc phát hỏa lực công kích cường đại.
Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi bạo phát tình mang, Thiên Hồ liên tục xuất ra tám loại đạo pháp, Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ bay lượn vòng quanh, đao phong Túy Tuyết Đao lạnh tới tận xương tủy, Cụ Phong Cung bắn tiễn như mưa, Hồng Yêu không màu phát ra chiêu số bí ẩn khiến người ta khó lòng phòng bị.
Ầm ầm ầm!
Hỏa lực cuộn trào mãnh liệt, Ngọc Phiêu Thiên Văn Học đánh ra quang huy chói mắt, bay thẳng tận trời xanh, gắt gao ngăn cản Ngọc Thư Sinh.
- Tiền bối, vãn bối sai rồi, thực sự sai rồi. Thỉnh người nhìn mặt mũi Giang Hán Quốc, mà tha cho vãn bối!
Ngọc Thư Sinh dốc sức chống đối, ngọc tỷ trên đầu hắn vô cùng phi thường, bắn ra vô số quang hoa, bích khí mù mịt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi