CHỈ YÊU CHIỀU CÔ VỢ BÉ NHỎ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 825: Có ích lợi gì

“Nhật Linh…” Giọng nói của Lâm Quân run run, anh ôm chặt Lê Nhật Linh, tâm trạng vô cùng kích động, gần như muốn làm cô nhập vào cơ thể mình.

Đây là cô gái mà anh ngày nhớ đêm mong, rốt cuộc cô cũng xuất hiện trước mặt anh.

Nhưng mà Lê Nhật Linh đang hôn mê, cũng không biết thân thể cô thế nào, sức khỏe có vấn đề gì không. Hà Dĩ Phong nhíu mày đi tới, đặt tay lên bả vai của anh: “Lâm Quân!

Cậu không sao chứ?”

“Tôi không sao!” Lâm Quân gật đầu một cái: “Người phụ nữ này đúng là Nhật Linh.”

Hà Dĩ Phong nhìn thoáng qua người đang nằm trong ngực.

Lâm Quân, mặc dù khuôn mặt khác nhau, nhưng nếu Lâm Quân đã nói là đúng, vậy thì chắc chắn không sai.

“Mấy chiếc xe đại chúng kia là xe của ai vậy?” Lâm Quân nhướng mày nhìn Hà Dĩ Phong, trong lòng cảm thấy có gì đó hơi kỳ lạ.

“Trên xe lầu là người của Lê Vân Hàng!”

“Tôi biết rồi!”

“Trước hết, cậu bế Nhật Linh vào xe đi, chắc chắn nơi này sẽ còn có chuyện phải xử lý”

Vừa rồi, người đàn ông lái xe đã bị Lâm Quân mới nện đánh tơi tả, bây giờ còn chưa tỉnh táo, chưa phản ứng kịp, chỉ nằm tại chỗ sững sờ.

Sau đó, người đàn ông ở ghế sau, bị Hà Dĩ Phong chế phục lúc nãy cũng ru lẩy bẩy trước ánh mắt và khí thế của Lê Vân Hàng, trong mắt hắn ta lộ ra vẻ sợ hãi.

“Nói mau!” Hà Dĩ Phong nhíu mày một cái, nắm lấy cổ cổ áo tên đàn ông kia và xách lên.

“Tôi… Tôi không biết gì cả!” Người đàn ông mãnh liệt lắc đầu, muốn phủi sạch tất cả quan hệ của mình với chuyện này.

“Không biết sao?” Hà Dĩ Phong chậm rãi nhếch mép, trên mặt đầy nụ cười chế nhạo: “Chuyện này mà còn có thể không.

biết sao? Vậy cậu biết cậu bắt cóc người nào không?”

“Tôi thật sự không biết mà!”

“Được rồi, đập nát tay của hắn ta đi! Dù sao cũng là kẻ lấy tiền tài rồi làm việc thay người ta, giữ lại đôi tay này cũng không có ích lợi gì’“

“Tôi tôi tôi… Đừng mài Tay của tôi!” Người đàn ông lộ vẻ hoảng sợ, thấy Hà Dĩ Phong không đổi sắc mặt nói ra những lời này, lập tức trở nên luống cuống.

“Hắn ta! Hắn ta biết! Còn tôi chỉ là có người trả tiền nên tôi mới tới!”

Người đàn ông này chỉ vào người đàn ông đang ngơ ngác trên ghế tài xế, cố gắng gật đầu một cái, giống như muốn chứng minh thật sự trong sạch.

Hà Dĩ Phong ghét bỏ buông tay ra rồi nhìn Lâm Quân xem anh có ý nghĩa gì.

Thật ra, rõ ràng chuyện này là do Jackson gây ra. Nhưng nếu như không có chứng cứ, sợ rằng Jackson cũng sẽ không dễ dàng thừa nhận.

Mà sắc mặt Lê Vân Hàng thì vô cùng tối tăm. Mặc kệ cô gái tên Lê Nhật Linh này có đúng là con gái ruột của ông hay không, nhưng ông rời đi công ty lâu như vậy, Jackson cũng không nói cho ông biết về hạng mục này, điều này đã xúc phạm đến ranh giới cuối cùng của ông.

Lần này ông tình cờ phát hiện, vậy lúc trước, khi ông thường chạy ra nước ngoài, rốt cuộc Jackson đã làm bao nhiêu chuyện có lỗi với ông rồi.

Thậm chí Lê Vân Hàng cũng không muốn tưởng tượng đến cảnh mình bị người bên cạnh đâm một nhát dao.

Ông có thể nhận ra là Jackson lòng muông dạ thú, cũng rất có dã tâm. Nhưng mà ông vẫn cảm thấy dã tâm của ông ta là làm Công ty LX trở nên tốt hơn. Thật sự không ngờ rằng Jackson lại có thể làm những chuyện thế này.

“Nói đi, có phải Jackson đã xúi giục cậu không?” Lê Vân Hàng nhàn nhạt nhìn người đàn ông đang ngồi tê liệt dưới đất và mở miệng hỏi.

“Không phải vậy! Tôi đột nhiên bị ma quỷ ám ảnh nên mới làm vậy” Người đàn ông kia lắc đầu. Cho dù hắn ta bị Lâm Quân đánh lừa, lâu như vậy cũng chậm rãi tỉnh táo lại, vừa nghe nhắc tới Jackson, hắn ta lập tức nghiêm túc kín miệng, bảo vệ ông ta.

“Ồ! Thật vậy sao?” Hà Dĩ Phong nhíu mày, cũng không rõ ràng là không tin những gì hắn ta vừa nói: “Nếu như không phải là .Jackson xúi giục, vậy cậu thử nói cho tôi nghe, cậu bắt cóc Nhật Linh thì có ích lợi gì cho mình?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi