CHỈ YÊU CHIỀU CÔ VỢ BÉ NHỎ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 920

“Điều kiện của em không tệ, đừng đặt hy vọng gì trên người Hà Dĩ Phong nữa, bây giờ cậu ấy đã có Lê Minh Nguyệt rồi, hai người không thể đến với nhau đâu”

Lời này Lâm Quân thật ra đã muốn nói từ rất lâu rồi, anh và Hạ Linh cũng xem như bạn bè, hơn nữa Lê Minh Nguyệt thật sự là một cô gái tốt, Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt ở bên nhau làm anh ta ngoan ngoãn hơn nhiều, anh hy vọng hai người bọn họ có thể yên ổn ở bên nhau.

“Em nghĩ đây là chuyện riêng của em.”

Hạ Linh bị nói trúng tim đen thẹn quá hóa giận, nói chuyện cũng có chút không vui.

“Bỏ đi, anh cũng chỉ là có lòng tốt nhắc nhở, nói chính sự với em vậy”

“ừ”

Vốn lẽ cũng không có tức giận gì, chỉ bởi vì bị nói trúng tim đen nên Hạ Linh không mấy thoải mái, dù sao Lâm Quân cũng không đuổi cùng giết tận truy hỏi đến cùng, chuyện chính sự bây giờ chắc hẳn là liên quan đến cha, nên Hạ Linh đã sửa đổi thái độ, ôn hòa hơn trước rất nhiều.

“Lâm Quân, Hạ Linh”

Lê Nhật Linh đột nhiên xuất hiện cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người.

“Sao v.

Nhìn thấy Lê Nhật Linh, Lâm Quân vội vàng đứng đón lấy cô, dìu cô ngồi xuống ghế, Hạ Linh nhìn thấy cô cũng lễ phép cười chào hỏi.

“Thấy anh lâu như vậy vẫn không quay lại, em ra ngoài nhìn thì thấy anh với Hạ Linh ở đây nên mới đi tới”

“Cơ thể em bây giờ vẫn còn rất yếu, nên nghỉ ngơi cho khỏe, sao em lại chạy linh tinh vậy” Lâm Quân xoa xoa đầu cô, dạy dỗ.

“Nghỉ ngơi gì nữa, người em sắp mốc lên rồi, bây giờ em cảm thấy tinh thần rất tốt, anh nhìn xem”

Lê Nhật Linh khua tay múa chân giống như con nít trước mặt anh, khiến Hạ Linh ngồi bên cạnh cũng cảm thấy buồn cười.

“Xem ra chị bình phục rất nhanh.”

“Đúng vậy, rất lâu rồi tinh thần tôi không sảng khoái như vậy”

Lâm Quân rất yên tâm, nhìn trạng thái hiện tại của cô anh biết cô không hề nói dối, xem ra không lâu nữa cô có thể hoàn toàn hồi phục.

“Vừa rồi hai người đang nói gì vậy, trò chuyện rất nhập tâm thì phải?” Lê Nhật Linh hỏi.

Hạ Linh nhìn Lâm Quân, không mở miệng nói chuyện.

“Bọn anh đang chuẩn bị nói về chuyện của chú Hàng”

“Có chuyện gì thế?” Đúng rồi, em đặc biệt đến bệnh viện không phải để thăm chị sao?” Lê Nhật Linh nghiêng đầu, cảm thấy có chút kỳ quái, lẽ nào là sức khỏe Hạ Linh không tốt?

“Ờm..”

giác hết sức kỳ lạ mà cô không cách nào lý giải.

“Thật ra cha em không phải bị bệnh!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi