CHIẾM CÁI ĐỈNH NÚI LÀM ĐẠI VƯƠNG


Nhờ mình trước đây tưởng Tô Vũ keo kiệt, hóa ra là do không biết hàng, dùng lòng tiểu nhân đo dạ quân tử, có thể đem loại nước này ra chiêu đãi...    Có mấy người có thể làm được ?    "Hôm nay phiền Tô công tử rồi, cảm tạ Tô công tử đã chiêu đãi." Bạch Tiểu Nhã hoàn hồn, sau đó lấy ra một tờ giấy hình vuông màu vàng tím, "Đây là một trăm Thượng Phẩm Linh Thạch, ta ngày mai sẽ đưa người lấy một trăm cân gạo, còn lại làm tiền cọc hợp tác của chúng ta.”    Thẻ Tử Tinh tương đương với một tờ séc, dù sao số lượng lớn Linh Thạch cũng không tiện mang theo, cho nên mới có thẻ Tử Tinh ra đời, có thẻ Tử Tinh có thể đi Tiền trang Ngũ Châu Linh Thạch Hành lấy ra Linh Thạch.     Ngũ Châu Linh Thạch Hành này giống như ngân hàng trước đây của Tô Vũ, nhưng Linh Thạch Hành này là Linh Thạch Hành duy nhất trong Ngũ Châu đại lục, có uy quyền nhất.    Tô Vũ sửng sốt, giả vờ bình tĩnh cầm lấy thẻ Tử Tinh, một trăm Thượng Phẩm Linh Thạch, đây là một trăm vạn kim tệ, hắn vừa mới trở thành người nghèo đã lập tức thành triệu phú? Thực sự rất nhiều tiền!Bạch gia không hổ danh gia tộc giàu rất giàu có nhất Đông Châu Quận .    “Nếu Bạch tiểu thư đã tin tưởng ta như vậy, ta không thể để Bạch tiểu thư thất vọng, một chút lễ vật không thành kính ý.” Tô Vũ có tiền, sảng khoái, lực lượng cũng đủ, lấy ra ba bình Linh Tuyển đưa cho Bạch Tiểu Nhã .    Bạch Tiểu Long ở một bên nhìn chằm chằm ba bình Linh Tuyền, suýt chút nữa chảy nước miếng.    "Đa tạ.

.


.

Đa tạ Tô công tử." Với định lực của Bạch Tiểu Nhã cũng không khỏi run lên, trên toàn bộ đại lục, loại nước này chỉ có sư phụ Tô Vũ mới có thể luyện chế được, giá trị lại càng cao.


Hơn cả gạo vô số lần, thậm chí nếu yêu cầu bỏ ra một trăm Thượng Phẩm Linh Thạch để mua, nàng cũng sẵn lòng!    Đây có thể gọi là lễ vật không nhỏ, nàng muốn từ chối nhưng không cưỡng lại được sự dụ dỗ của Linh Tuyền, đành đưa tay nhận lấy, tuy chỉ là ba chai nước nhưng như tựa ngàn vàng Trong tay của nàng vậy.    Đuổi hai tỷ đệ Bạch Tiểu Nhã ra khỏi phòng, đứng trên đỉnh núi, Tô Vũ tâm tình thật tốt, lấy ra bình đan dược Mộ Tiểu Tiểu đưa cho mình, bên trong lọ có ba viên đan dược hình tròn màu xanh lục nằm yên lặng ở đó.

.    Loại đan dược này bề ngoài vô cùng mượt mà, mà dưới ánh mặt trời bề mặt còn phản chiếu ánh sáng, rõ ràng là luyện chế bằng linh thảo nhưng lại nhìn như kim loại, thoạt nhìn vô cùng chắc chắn.    Lấy một viên và cho vào miệng.    "Đinh --"    "Thể chất + 1"    Tô Vũ khẽ thở dài, quả nhiên đan dược không thể tái sử dụng, lần sau uống không có tác dụng bằng làn trước.    Mà thôi, dù sao có còn hơn không, tăng thêm một điểm thể chất.    "Ô ô--"    Mao Mao dưới chân xoa xoa ống quần của Tô Vũ, háo hức nhìn Tô Vũ, không ngừng vẫy đuôi...    "Không thiếu phần của ngươi cái này quỷ ham ăn.

"    Tô Vũ mỉm cười, do dự một chút, cho Mao Mao ăn một viên Tôi Thể đan, để hắn ăn viên này cũng thật lãng phí, Mao Mao là sủng vật đầu tiên của hắn, cần phải giúp nó cải thiện thể chất.    Tô Vũ ngạc nhiên, sau khi uống một viên đan dược, Mao Mao không có chút phản ứng nào, giống như vừa ăn một viên đậu vậy.    "Bịch—"    Một âm thanh nhẹ nhàng làm Tô Vũ chú ý.    Ngẩng đầu nhìn, cách đó không xa, Hàn Đại Bằng đang ngồi dưới đất, run rẩy chỉ vào Mao Mao, nhìn cái lọ trong tay Tô Vũ, há to miệng, giống như vừa nhìn thấy quỷ.....


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi