CHIẾN ĐỘI ACE

Ba trận đấu tập kết thúc với kết quả 2 – 1.

Trận cuối, Kiều Hướng Thiển chơi Cao Tiệm Li gánh toàn bộ. Cô xem tuyển thủ đội bạn như người leo đơn qua đường nên đã lấy lại được phong độ bình thường. Ở giai đoạn đầu, cô đẩy cao tốc độ trận đấu, kỹ năng một cân ba mượt mà giết được hai mạng, đè bẹp dí người đi Mid của đội bạn.

Lưu Ly cứ chat tổng xin WeChat của Kiều Hướng Thiển, Kiều Hướng Thiển đã cho, nhưng sau đó Lưu Ly lại bị người đi rừng là Dư Hoán Xuyên điên cuồng nhắm vào.

Hiển nhiên là Kiều Hướng Thiển không hề biết anh cố tình nhắm vào Lưu Ly, cô chỉ thấy màn hình thường xuyên nhảy ra thông báo Rừng bên mình tẩn Mid bên địch, cộng thêm giọng điệu nghiêm túc của Dư Hoán Xuyên —

“Gank vào Mid của đội bạn sẽ đóng băng được họ trong trận này.”

Có lý.

Trận đấu tập kết thúc, A Hoán bên cạnh thì thầm: “Sao tôi có cảm giác sau kỳ nghỉ đông, UP đã đánh bạo hơn rất nhiều thế nhỉ?”

Hà Trang cũng thấy vậy, “Trước đây là cọp giấy, bây giờ là cọp bố rồi. Nhưng không sao hết… bọn mình là cọp ông nội mà!”

Nghe cái cách Hà Trang hình dung, Kiều Hướng Thiển không nhịn được cười.

Hạ Nam giả vờ kinh sợ với Hà Trang, “Vâng ông nội, ông nội cái đầu chú đấy, tỉ số 2 – 1, chẳng lẽ chú không thấy đánh một ván cực tới nhường nào à?”

Dứt câu, Hạ Nam còn chưa đã miệng, “Các chú đánh nhìn sợ vãi, suýt chút nữa là anh thua độ với huấn luyện viên của đội bạn rồi.”

“Cái đệch?” Hà Trang không phục, ra vẻ tràn đầy đạo lý, “Anh dám lấy tụi em ra cá độ hả? Thật quá đáng! Cá độ cái gì? Có chia không?”

“Chuyện của người lớn, con nít đừng xen vào… Không có phần của chú!”



Giờ ăn tối, vì dì giúp việc phải mai mới về nên cả đám người ngồi trên sofa, order cơm hộp.

Sau khi bàn bạc, họ order sáu phần lẩu cay, nhưng Dư Hoán Xuyên liếc mắt, ừm… anh ghi chú lẩu cay đừng cay quá!

Người phụ trách gọi món, Kiều Hướng Thiển nghe vậy thì run tay, thiếu điều xoá sạch giỏ hàng.

Hà Trang cũng cười thẳng vào mặt anh, “Lẩu cay đừng cay quá… Ha ha ha, chuyện này có thể khiến em cười mửa cả năm mất. Lẩu cay mà không cay thì còn gì là lẩu cay nữa? Anh đổ thêm nước vào lẩu đi muahahaha!”

Kiều Hướng Thiển nhìn Dư Hoán Xuyên, cảm thấy Hà Trang đáng bị đòn.

Dư Hoán Xuyên vô cảm nói: “Nếu mày thích ăn lẩu cay như vậy thì để lát nữa, anh nhấn đầu mày uống cho hết nước lẩu.”

“Đừng, anh, bạo lực là không nên…”

A Hoán ngồi bên cạnh giải thích với Kiều Hướng Thiển, “Anh Xuyên không thích ăn cay.”

“Chị cũng nghĩ vậy.”

Trái ngược với Dư Hoán Xuyên, Kiều Hướng Thiển chọn lẩu siêu cay, khiến cho Hà Trang cũng phải gọi cô bằng từ ‘dũng sĩ’.

Ăn lẩu cay xong, cô thấy sảng khoái cùng cực, mặt mày nóng hổi.

Khuôn mặt của Kiều Hướng Thiển đỏ bừng, trong lúc thu dọn rác rồi vào bếp để vứt, cô vô tình va phải Dư Hoán Xuyên cũng đi rửa tay.

Nhìn gương mặt đỏ bừng cùng cánh môi bị cay tới đỏ mọng của Kiều Hướng Thiển, Dư Hoán Xuyên cảm thấy sắc mặt của cô thế này mới đẹp, mới dễ thương… mới ngon.

Kiều Hướng Thiển vừa ra khỏi phòng bếp đã thấy Hà Trang la ó muốn leo rank với cô, nhưng đồng thời, WeChat của cô nhảy ra thông báo kết bạn, là người đi Mid của đội UP, Lưu Ly.

Kiều Hướng Thiển thuận tay chấp nhận.

Hồi nãy trong game vừa hỏi WeChat của cô, bây giờ đã add rồi.

Cô bảo: “Cậu gì đi Mid bên UP add chị.”

“Add chị làm gì?” Hà Trang hỏi.

Dư Hoán Xuyên đi đằng sau Kiều Hướng Thiển nghe vậy liền cảnh giác, nhưng ngoài mặt vẫn ra chiều bình thản, “Add nó làm gì? Sau này chạm mặt nhau trên sàn thi đấu đều là đối thủ, đỡ phải nể tình.”

“… Nhưng em chấp nhận rồi.”

Dư Hoán Xuyên nghẹn ứ.

“Nể tình á? Không nhất định,” A Hoán ngồi trên sofa, uống Coca sau khi ăn xong, “Em chưa tha cho Pickup lần nào cả.”

Hà Trang trợn mắt, “Còn bảo không tha? Hôm nay ông đã dẫn tôi đi tặng Tripple Kills cho thằng bạn của ông đó.”

Chuyện Hà Trang nói chính là ván đầu tiên, lúc cậu bị Dương Tiễn và Marco Polo giết ngược.

“Tự dưng trách tôi? Không phải tại ông thấy nó đi lẻ nên muốn tẩn nó, còn muốn cắn trụ của nó à?”

“… Em tuyên bố từ nay đường dưới bọn em chính thức ân đoạn nghĩa tuyệt.”

Mà bên này, WeChat của Kiều Hướng Thiển lại nhảy ra tin nhắn chào hỏi của Lưu Ly:

Lưu Ly: 【>U< Ú oà chị!】

Kiều Hướng Thiển: “…”

Tự nhiên cô không biết trả lời như nào luôn.

Nhờ vóc người cao ráo, Dư Hoán Xuyên dễ dàng thấy được nội dung màn hình điện thoại của Kiều Hướng Thiển. Anh cười mỉa mai: “Đàn ông đàn ang mà tỏ vẻ dễ thương cái gì.”

Kiều Hướng Thiển ngẩn tò te, “Mid của đội bạn… bình thường luôn nói chuyện như thế ạ?”

Hà Trang cố gắng nhớ lại, “Hình như thế, bình thường nó nói chuyện thấy ghê lắm.”

A Hoán đâm một nhát, “Ghê hơn cả ông đấy.”

Hà Trang nghe vậy lập tức xù lông, nhào qua muốn tẩn A Hoán. A Hoán giơ lon Coca, bật khỏi ghế sofa, hai người cãi nhau ầm ĩ ở phòng khách.

Dư Hoán Xuyên bị ồn tới nỗi nhức đầu, “… Ấu trĩ.”

Kiều Hướng Thiển do dự trả lời tin nhắn:

Người Không Thích Uống Nước: 【Chào cậu.】

Lưu Ly: 【=w= hôm nay chị chơi hay quá à, bao giờ rảnh mình chơi chung được không?】

Nhìn icon khuôn mặt kia, Kiều Hướng Thiển run người, có hơi không thích nghi nổi.

Người Không Thích Uống Nước: 【Ừm.】

Mà sau lưng cô, Dư Hoán Xuyên ưỡn thẳng cái lưng, rũ mắt nhìn trộm. Nói thật lòng thì anh rất muốn giật điện thoại của cô rồi block thằng nhãi kia.

Mày còn muốn hẹn cô ấy chơi chung hả? Nghĩ gì đấy? Ơ ngon?

Dư Hoán Xuyên đã hạ quyết tâm, sau khi tập luyện xong, anh sẽ chat riêng rủ Kiều Hướng Thiển leo rank. Nếu trong tương lai, ở giải đấu mùa xuân, chỉ cần gặp Lưu Ly thì anh sẽ điên cuồng nhắm vào nó. Nhưng anh nhìn lại WeChat của Kiều Hướng Thiển, hình như cô không add nick WeChat của mấy người trong đội.

Hên là không add…

Nếu không thì lòi đuôi hết, tới chừng đó anh phải giải thích như nào mới là vấn đề.

Lưu Ly: 【Bao giờ chị rảnh?】

Người Không Thích Uống Nước: 【Chuyện này… để xem sao đã.】

Mày không có cơ hội để xem đâu. – Nhìn thấy câu trả lời này, Dư Hoán Xuyên đang liếc trộm liền ‘hừ’ nhẹ một tiếng.

Bấy giờ, Kiều Hướng Thiển mới nhận ra sau lưng mình còn có một người.

… Đừng nói là anh vẫn luôn nhìn cô trả lời tin nhắn đấy nhé?

Kiều Hướng Thiển nhìn anh chằm chằm.

Dư Hoán Xuyên bị đôi mắt sáng ngời của cô nhìn tới mức chột dạ, sờ mũi giải thích: “Em đừng nói chuyện với cậu ta nhiều, cẩn thận bị lừa ấy.”

Kiều Hướng Thiển không hiểu, “Em có gì để lừa ạ?”

Dư Hoán Xuyên vô thức nhớ lại suy diễn như phim của Hà Trang mấy tháng trước, không ngờ anh cũng có ngày mạnh mồm nói ra những suy diễn này.

Kiều Hướng Thiển là tân binh nên không biết nhiều, tin sái cổ vào suy diễn của Hà Trang. Cô ngoan ngoãn gật đầu, “Vâng, em sẽ không nói chuyện nhiều với cậu ấy đâu.”

Dư Hoán Xuyên buồn cười nhưng ráng nhịn lại, ngoài mặt vẫn ra chiều nghiêm túc, “Như vậy là tốt nhất.”

Thế là anh thành công loại bỏ được một ‘tình địch’.



Buổi tối, Kiều Hướng Thiển vẫn bị Hà Trang rủ rê leo rank. Hà Trang vừa lẩm bẩm muốn ân đoạn nghĩa tuyệt với đường dưới, cái gì mà cậu muốn chơi vị trí mới, tay vừa chọn Mai Shiranui — đi hỗ trợ.

A Hoán bên cạnh hả hê, “Chị Kiều, chị đen rồi, Mai Shiranui hỗ trợ, ha ha ha, chi bằng chị nhường cho nó luôn cho rồi.”

Kiều Hướng Thiển đen mặt, muốn cản Hà Trang, nhưng Hà Trang giải thích thế này, “Em dùng chiêu một đánh vào tuyến sau giảm tốc độ của tụi nó rồi dùng chiêu hai khống chế được mà, em đang dùng mạng của mình để đổi lấy chiến thắng cho cả đội đó…”

“Suy nghĩ của em ngộ nghĩnh thật.” Kiều Hướng Thiển mỉa mai.

Một tiếng sau, Kiều Hướng Thiển liền vỡ mộng khi leo rank với Hà Trang.

Mai Shiranui đi hỗ trợ, Chung Quỳ đi hỗ trợ, Trương Lương đi hỗ trợ, Mặc Tử đi hỗ trợ…

Cậu chàng chọc cho Kiều Hướng Thiển nhịn không nổi, phải đề nghị: “Hà Trang, hay là em đi Mid đi, chị đi Bot cho.”

“Không không không,” Hà Trang lắc đầu nguầy nguậy, “Em đang muốn thí nghiệm tỉ lệ thành công khi chơi hỗ trợ vừa công vừa thủ mà.”

“Lại thua rồi đúng không?” A Hoán đâm thêm nhát dao.

Đánh rank với Hà Trang một tiếng rưỡi, Kiều Hướng Thiển lỗ hết năm sao.

Chẳng thiết sống nữa… đúng là chẳng thiết sống nữa rồi…

Trong lúc chơi, có một ván họ gặp Dư Hoán Xuyên leo đơn. Hà Trang luôn mồm bức xúc:

“Anh Xuyên, anh cứ giết em làm gì? Team em hết người để giết rồi hả?”

“Anh Xuyên, xin anh tha mạng, em chỉ là một đứa hỗ trợ thôi mà.”

“Tại sao anh nhắm vào em? Em đã làm sai cái gì chứ?”

“Đi rừng bên kia rảnh thì nhắm vào Mid bên đây đi.”

Đánh xong trận đó, Dư Hoán Xuyên còn cố tình nói với Hà Trang, “Không dạy mày một bài học lỡ mày từ bỏ vị trí hỗ trợ có tâm thì sao?”

“Anh rõ là lấy công trả thù tư!”

Thời điểm kết thúc chuyến leo đôi này là khi Hà Trang mời Kiều Hướng Thiển nhưng bị từ chối, cậu chàng mới thật thà quay đầu nói với A Hoán, “Vẫn là ông tốt thôi, mấy thằng AD mà tôi hỗ trợ toàn ngu…”

A Hoán kệ xác cậu.

Một ngày tập luyện kết thúc, Kiều Hướng Thiển rửa mặt xong, lúc đi ra thì nhận được WeChat của sư phụ:

Chín Vạn: 【Có muốn leo rank với anh không?】

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi