CHIẾN ĐỘI ACE

Kiều Hướng Thiển ngồi trong phòng chờ.

Bên ngoài đã bắt đầu trận thi đấu thứ nhất, cô không ra xem, chỉ ngồi lại ở góc sofa, lấy điện thoại mở xem thông tin về đội tuyển TG trong hai ngày gần đây.

TG là đội tuyển lão làng, có rất nhiều video thi đấu của mùa giải trước. Hai ngày nay, sau khi nghiên cứu, Kiều Hướng Thiển tổng kết được: TG là một đội tuyển giỏi về gia tăng lượng tiền, nhưng người đi rừng của họ thì không đủ trình độ để kết hợp với toàn đội.

Vừa hay, đội tuyển ZH của cô trái ngược hoàn toàn, Dư Hoán Xuyên là một người rất am hiểu việc khống chế tài nguyên rừng và thúc đẩy tiến độ trận đấu.

Đây là ưu thế của đội ta.

Còn nữa, cách đánh chung của ZH rất hung bạo, Dư Hoán Xuyên là kiểu người đi rừng thiếu điều cắm chốt ở rừng team địch như rừng team mình luôn; Lâm Quý Tuân cũng không an phận với việc ôm trụ, chỉ thích đập chết Top và xạ thủ team địch. Còn Hà Trang á? Cu cậu khoái núp bụi úp sọt người ta, chỉ có một mình A Hoán là còn khiêm tốn.

Hạ Nam từng nói: trước khi Kiều Hướng Thiển gia nhập, anh đã từng hi vọng Kiều Hướng Thiển là một người đi Mid biết tiến biết lùi. Nhưng sau khi cô tới và thấy dáng vẻ kết hợp của cô với Dư Hoán Xuyên, Hạ Nam đã từ bỏ hi vọng về một người đi Mid ổn định.

Anh chỉ có thể dặn dò đội đừng quá high thôi.

Kiều Hướng Thiển dựa lưng vào sofa, mở phần ghi chú trong điện thoại rồi lặp đi lặp lại những thông tin cần nhớ của TG.

Người đi rừng của TG tên Tiểu Dương, sỏi nhất là việc núp bụi úp sọt người khác ở đường giữa, cho nên cô phải cẩn thận.

Người đi Mid tên Hoa Hoa, tủ tướng Điêu Thuyền, Mai Shiranui —

“Em đang xem gì đấy?” Một giọng nam chợt vang lên bên tai.

Kiều Hướng Thiển ngẩng đầu, không biết Dư Hoán Xuyên đã ngồi bên cạnh cô từ khi nào.

Kiều Hướng Thiển lắc lắc điện thoại, “Thông tin của TG.”

“TG à,” Dư Hoán Xuyên hơi nhướng mày, nhớ lại một trận vòng loại, “Trước đây đội ta từng đấu với TG rồi, cũng tạm, không có ai đặc biệt nổi trội, trình độ cũng bình thường.”

Dừng một chút, anh nói thêm: “Em đừng căng thẳng quá, coi như đánh rank bình thường ấy. Quá căng thẳng ngược lại sẽ khiến em không phát huy tốt khả năng.”

Kiều Hướng Thiển lướt thông tin, thở dài: “Em biết, nhưng khi nghĩ tới dưới đài có nhiều khán giả ngồi xem như vậy, em lại hơi lo.”

Dư Hoán Xuyên đề nghị: “Hay là em cứ xem họ như củ cải đi?”

Kiều Hướng Thiển liếc anh, “Fan của anh mà nghe thấy câu này chắc khóc thét mất.”

Dư Hoán Xuyên cười khẽ một tiếng, “Nhưng em cứ căng thẳng như vậy lỡ phong độ thất thường thì sao?”

Kiều Hướng Thiển: “Không biết nữa, em chỉ sợ là mình căng thẳng quá mà phát huy không tốt, hại cả đội thua.”

“Đây là game 5vs5, dù thua cũng không phải vì em mà thua,” Dư Hoán Xuyên vươn tay ấn vào màn hình điện thoại của Kiều Hướng Thiển, “Cho nên em đừng lo lắng, còn anh ở đây mà.”

Tuy Dư Hoán Xuyên đã an ủi như vậy nhưng khi trận đấu bắt đầu, thời điểm lên sân khấu, cả người của Kiều Hướng Thiển vẫn cứng đờ cả ra.

Trước khi trận đấu bắt đầu, điện thoại của cô nhận được rất nhiều tin nhắn, của ba mẹ, của Lưu Gia Nhã, còn có các bạn học.

Những tin nhắn ấy chỉ đơn giản là —

【Mình mở điện thoại xem tường thuật trực tiếp cậu thi đấu nè.】

【Cố lên, hãy dùng thực lực để tát vào mặt những người chế giễu đi chế ơi!】

【Tuy ba mẹ xem không hiểu nhưng vẫn biết đây là trận đấu đầu tiên của bé. Bé cố lên nha!】



Thú thật thì đọc được còn căng thẳng hơn ấy.

Kiều Hướng Thiển nghe thấy tiếng cổ vũ của khán giả dưới đài và lời dẫn dắt của người dẫn chương trình. Cô ngồi mà sống lưng thẳng tắp, thời điểm ngồi vào chỗ và đeo tai nghe lên, thế giới của cô mới trở nên yên tĩnh.

Kiều Hướng Thiển cầm điện thoại lên.

Khi chạm tới chiếc điện thoại mình hằng quen thuộc, sự căng thẳng trong lòng cô mới bình ổn lại.

Tai nghe chợt vang lên tiếng cười của Hà Trang, “Haiz, em nghe thấy dưới đài có người hú tên anh Xuyên kìa. Quả nhiên sức hấp dẫn của anh Xuyên nhà ta rất lớn.”

A Hoán vừa điều chỉnh tai nghe, vừa nói: “Nên ông mới ganh tỵ người ta được hâm mộ đấy à.”

Hà Trang: “Không không không, tôi cũng có người hâm mộ chứ bộ. Tôi nói vui vậy thôi, áp lực âm thanh thế này đã đè ép lên đầu đối thủ rồi, trận này nhất định sẽ thắng.”

Trước khi thi đấu, trong khi ZH rất thoải mái tán phét, tâm thái hệt như leo rank ngày thường thì ở TG đối diện, trong tai nghe ra rả tiếng thảo luận về nữ tuyển thủ kia —

Người đi Mid của TG, Hoa Hoa quay đầu muốn nhìn thử người đi Mid của ZH, người mà gần đây họ bàn tán không ít, Kiều Hướng Thiển. Cậu rướn dài cổ ngó ngó nhưng bị người khác chặn lại, thế là cậu tiếc nuối nhìn về điện thoại, “Muốn nhìn xem Mid bên kia nom thế nào ghê, mà không nhìn được.”

Xạ thủ Trương Văn đặt điện thoại xuống, “Hồi nãy ở hậu trường, tôi có thấy chị ấy.”

Hoa Hoa lập tức tò mò, “Sao sao? Giống trong ảnh không?”

Trương Văn: “Trừ việc hơi lùn ra thì giống.”

“Ò, tôi có nên nhường chị ấy một chút không nhỉ?” Hoa Hoa cầm điện thoại, nói: “Dù sao thì phong cách đánh của tôi cũng bạo vãi, tôi sợ chị ấy bị đánh tới mức ám ảnh.”

“Nhường cái đệt chứ nhường,” Đội trưởng kiêm người đi rừng, Tiểu Dưng thẳng chân đạp Hoa Hoa một cái, “Mày còn muốn thắng không? Mày tưởng cô ấy cần mày nhường à?”

Hoa Hoa rụt chân, “Em chỉ đùa tý thôi mà, không nhường không nhường, đương nhiên là em muốn thắng chứ.”

Mà phía bên kia, người vừa cầm điện thoại vừa điên cuồng hồi tưởng những thông tin của TG, Kiều Hướng Thiển hoàn toàn không biết mình đã trở thành chủ đề nói chuyện của đội bạn.

Trận đấu bắt đầu.

Ban bình luận lên sân khấu.

Bình luận viên A: “Ngay bây giờ, chúng ta sẽ cùng đón chào trận đấu giữa ZH và TG. Về trận thi đấu này thì tôi khá là mong chờ đấy, một đội tuyển mới được mệnh danh ‘chú ngựa ô’ quyết đấu với đội tuyển lão làng, hai đội có phong cách đánh hoàn toàn khác nhau. Không những vậy, mọi người cũng biết là giải KPL năm nay của chúng ta vừa có một nữ tuyển thủ tham gia thi đấu thuộc đội tuyển ZH, có thể nói đây là điểm khá nổi bật nha!”

Bình luận viên B: “Đúng đúng, tôi cực kỳ mong chờ màn trình diễn của cô gái này luôn. Ở trận đấu đầu tiên, ZH bên đội đỏ, chúng ta hãy cùng xem họ ban pick (cấm chọn) như thế nào —”

Kiều Hướng Thiển đang đeo tai nghe nên không nghe thấy tiếng của bình luận viên, trong tai nghe chỉ có giọng nói trầm thấp của Dư Hoán Xuyên, “Cho bên đó thua trắng 2 – 0, đánh nhanh thắng nhanh, quất không?”

Hà Trang: “Quất luôn, anh Xuyên, anh bá cháy bọ chét quá!”

Hạ Nam cầm tập tài liệu đứng phía sau, chỉ dẫn ban pick, “Cấm thằng Quan Vũ lỗi sát thương đi, đừng cho nó phá đội hình.”

Hà Trang vừa cấm xong, đối phương liền cấm Lý Bạch.

Lý Bạch là tướng tủ của Dư Hoán Xuyên. Ở vòng đấu loại, anh đã cầm Lý Bạch và đạt được Mega Kills.

Hà Trang cười qua mic, “Anh Xuyên, coi bộ team bạn nể mặt anh ghê.”

Dư Hoán Xuyên bình tĩnh đáp: “Cấm thì cấm đi, anh cũng không định chọn Lý Bạch.”

Tiếp theo là một vài thảo luận về chiến lược cấm chọn. Đội ta cấm Hoa Mộc Lan và Na Tra, đội bạn cấm Thái Ất Chân Nhân và Luna.

Hai vị tướng bị cấm đều là tướng đi rừng. Tuy hai vị tướng này rất bá đạo ở phiên bản hiện tại nhưng thành thật mà nói, họ cấm cũng vì đề phòng Dư Hoán Xuyên.

Đội bạn được chọn tướng trước, người chơi thứ nhất khoá Điêu Thuyền. Hạ Nam, Lâm Quý Tuân và Dư Hoán Xuyên bàn bạc một chút rồi khoá Dương Tiễn đi Top, Đạt Ma đi rừng. Ngay sau đó, đội bạn liền khoá Marco Polo và Trương Phi.

Kiều Hướng Thiển loáng thoáng nghe được tiếng cảm thán của khán giả đối diện.

Bình luận viên B: “TG thật sự khoá xạ thủ nhanh như vậy sao? Thật ra tôi cảm thấy họ không cần khoá xạ thủ sớm, có rất nhiều xạ thủ có thể thi đấu trong phiên bản này như Hoàng Trung, Mark. Cuối giai đoạn cấm chọn thế nào cũng pick được 1 trong 2 thôi, nhưng khoá xạ thủ sớm hẳn là một chiến lược.”

Vừa thấy đội bạn khoá vị tướng tủ của mình, A Hoán nghĩ một chút rồi khoá Hậu Nghệ ít khi di chuyển, “Tới lúc khoe con chim bự của tôi rồi.”

Hà Trang quen thói chế giễu: “Con nít con nôi ăn nói lịch sự tý nào. Con chim cái gì? Ông muốn ép đường hả? Tôi chỉ xin ông là đừng có chết ngược đấy.”

A Hoán cười lạnh: “Tốt nhất là vậy để tới giữa trận ông không bị vả mặt chứ.”

Tiếp theo, đội ta lại khoá Lữ Bố đi hỗ trợ, hai vị trí còn lại của đội bạn là Lan Lăng Vương và Miyamoto Musashi. Đội hình của TG đã hoàn thành, Lan Lăng Vương là vị tướng late (mạnh về cuối game) điển hình, nhưng đội hình của đội ta tương đối trâu nên Lan Lăng Vương sẽ khó chơi, cả Marco Polo cũng không đáng ngại.

Lữ Bố và Dương Tiễn của đội ta vừa trâu vừa có sát thương, dù đầu trận hay cuối trận thì đội ta vẫn chiếm ưu thế.

Cuối cùng, tới lượt Kiều Hướng Thiển chọn tướng. Cô khoá thẳng vào vị tướng Mid hot nhất thời điểm hiện tại, đồng thời rất bá tại phiên bản này: Gia Cát Lượng.

Đối với động thái này, bình luận viên A nhận xét: “Người đi Mid của ZH làm thế là — Mid của hai bên quyết đấu rồi!”

Đội hình hai bên đã hoàn thành:

Đội ta gồm Dương Tiễn, Đạt Ma, Hậu Nghệ, Lữ Bố, Gia Cát Lượng.

Đội bạn gồm Điêu Thuyền, Marco Polo, Trương Phi, Lan Lăng Vương, Miyamoto Musashi.

Giai đoạn cấm chọn kết thúc.

Chuyển sang giai đoạn tinh chỉnh [1].

Vừa mới vào trận, Dư Hoán Xuyên bình tĩnh nói vào mic, “Lan Lăng Vương bên kia sẽ ăn bùa xanh trước, khi bắt đầu thì mọi người tập trung lại, cướp bùa đỏ.”

Kiều Hướng Thiển: “Em không đi đâu, def lính đã, mid nó cũng vậy.”

Dư Hoán Xuyên: “Ừ, em không đi cũng không sao.”

Kiều Hướng Thiển cầm điện thoại, phát hiện lòng bàn tay của mình đổ rất nhiều mồ hôi.

Cô hít sâu một hơi, đừng căng thẳng, đừng căng thẳng…

Thời điểm nhìn thấy năm vị tướng xuất hiện nơi hẻm núi Vương Giả, Kiều Hướng Thiển lập tức bình tĩnh lại.

Cô vừa điều khiển tướng, vừa bình tĩnh mở shop ra, mua giày.

Trận đấu bắt đầu.



Bình luận viên A: “Trong trận đấu giữa ZH và TG này, sao tôi có cảm giác người đi rừng của TG hơi thất thủ nhỉ? Khá quan ngại về chất tướng mỏng của Lan Lăng Vương, sẽ rất khó khăn trong việc áp sát đội hình của ZH đây.”

Bình luận viên B: “Bây giờ chúng ta đang thấy bốn thành viên của ZH đang hướng tới khu bùa đỏ, họ đang định cướp bùa sao? TG đã phát hiện ra rồi, họ cũng phản xạ rất nhanh, kéo qua khu bùa đỏ của ZH.”

Kiều Hướng Thiển dọn xong đợt lính, lên level 2. Cô điều khiển Gia Cát Lượng đi tới khu bùa đỏ nhà mình, nhưng vì tốc độ chạy của pháp sư rất chậm nên khi cô tới vẫn là quá muộn.

Nhưng Kiều Hướng Thiển cũng biết mình không có khả năng giữ lại bùa đỏ nên trận đấu bắt đầu được hai phút, hai đội chỉ đổi bùa coi như chào hỏi.

Đạt Ma của Dư Hoán Xuyên nhanh chóng hoàn thành vòng rừng, sau khi ăn bùa xanh xong, anh lên level 4, nói vào mic: “Anh có chiêu cuối rồi, chuẩn bị ăn rồng.”

“OK.”

Quả nhiên khi lên được level 4, người đi rừng của TG, Tiểu Dương ra đường giữa. May mà Kiều Hướng Thiển đã sớm đề phòng, cô lùi ra sau rồi xả chiêu cấu rỉa Lan Lăng Vương, sau đó quan sát động thái của cậu ta.

Hậu Nghệ, Lữ Bố và Đạt Ma của bên mình đang tập kết gần hang rồng. Nhìn phương hướng mà Lan Lăng Vương của bên địch rời khỏi, Kiều Hướng Thiển nhắc nhở: “Nó núp ở bụi bên cạnh đó.”

Hà Trang: “Thấy rồi, không sao đâu, nó không dám lại đây.”

Kiều Hướng Thiển bất an đi theo qua đó, đúng lúc nhìn thấy Trương Phi và Marco Polo đang ngo ngoe ở gần bụi cỏ cạnh hang rồng, nhưng Trương Phi —

Chưa lên level 4.

May thật.

Quả nhiên, khi rồng sắp hết máu, Trương Phi không nhịn được nên xả một chiêu. Thật ra, nếu Trương Phi lên level 4 thì chưa chắc là ai lủm được con rồng này, nhưng bây giờ —

Rồng bị Hậu Nghệ last hit (sát thương cuối cùng) ăn được, thế là A Hoán đã level 4 lập tức dùng chiêu cuối chặn đường Trương Phi đang lùi ra sau.

A Hoán: “Xem tôi bách phát bách trúng đây này!”

Trương Phi lập tức bị choáng tại chỗ, cả đội ZH nháy mắt ào lên, Kiều Hướng Thiển thẳng thừng kết liễu Trương Phi bằng chiêu cuối.

“First Blood!”

Hà Trang: “Nai xừ~ Càn đỉnh dữ thần~”

Bình luật viên A: “Chiêu cuối của Gia Cát Lượng đã thành công có được chiến công đầu! Đáng nói ở đây, đây là mạng hạ gục đầu tiên trên sàn đấu KPL mà Bảy Ngàn có được —”

Kiều Hướng Thiển liếm môi, dần thả lỏng hơn.

Trận đấu tiếp tục, một đoàn người lại gặp nhau trong rừng. TG chiếm tầm nhìn trước, núp trong bụi cỏ bên khu bùa đỏ. Hà Trang và Lữ Bố vừa qua ‘thăm hỏi’ đã bị Điêu Thuyền dùng hoa tuyết liên làm chậm.

Hà Trang: “Cái đệt! Không để ý có chút xíu mà chỗ này đã có mấy thằng núp bụi rồi? Lạnh chết bố mày, A Hoán, bỏ Musashi đi, có mồi ngon hơn nè!”

Đúng lúc này, Dư Hoán Xuyên và Kiều Hướng Thiển chạy tới, bên địch thấy vậy liền bỏ Lữ Bố, dứt khoát lên trên đẩy trụ.

A Hoán vừa chuyển đường, lúc này đã thấp máu vì ngăn cản Lan Lăng Vương muốn công trụ, “Tôi vừa trả thù nó cho ông đấy.”

Hà Trang: “Đội ơn ông luôn, mà nếu ông giết được nó tôi càng sướng á.”

A Hoán: “Lần sau, lần sau đi.”

Tiếp theo lại là mấy màn giao tranh nhỏ, hai bên đổi được hời liền lui về, thế trận cứ giằng co như vậy, mãi cho tới khi —

Phút thi đấu thứ năm, A Hoán tới khu bùa đỏ để ăn bùa, đúng lúc gặp phải ba người Điêu Thuyền, Lan Lăng Vương, Miyamoto Musashi vừa mới núp bụi kia.

Thấy một mình Hậu Nghệ, Musashi lập tức xả chiêu cuối xuống người cậu. Đúng thời điểm này, người đi Mid của đội mình nhạy bén phát hiện ra, nhanh chóng tới gank —

A Hoán dính một chiêu cuối, lập tức chạy về phía đồng đội, dùng chiêu chuồn như rắn để né vào bụi cỏ. Không ngờ, cậu lại bị Musashi đuổi theo, dùng chiêu chặt đứt đường sống, thế là cậu không thoát khỏi lòng ban tay của Musashi.

Mà phía bên kia, Đạt Ma trong tay Dư Hoán Xuyên đã dồn Lan Lăng Vương tới chân tường. Chiêu hai của Gia Cát Lượng tích đủ số lần bộc phát, Lan Lăng Vương lập tức bốc hơi. Điêu Thuyền vừa xả chiêu cuối xuống người A Hoán bị lộ vị trí, đang định bỏ chạy nhưng bị nội tại quanh Kiều Hướng Thiển giật trúng.

Lan Lăng Vương vừa chết, hai quả cầu còn lại đều giật lên người Điêu Thuyền. Điêu Thuyền di chuyển chạy xuống dưới, Kiều Hướng Thiển không chút do dự đuổi theo, nháy mắt đã rút gọn khoảng cách.

Thấy Điêu Thuyền đã rơi vào tầm sử dụng chiêu cuối của mình, Kiều Hướng Thiển lập tức cài chiêu cuối lên người Điêu Thuyền chỉ còn một phần ba máu, thậm chí cô còn bồi thêm chiêu hai vì sợ nó không chết —

“Double Kills!”

Giết đôi.

Hoa Hoa, người đi Mid của đội bạn buông điện thoại xuống, “Em còn chưa làm gì bả nữa. Đúng là lòng dạ đàn bà, vậy cũng dí chết em…”

Nhìn số giây đếm ngược hồi sinh, Tiểu Dương hơi lo lắng: “Mày không chết còn đỡ, lấy được mạng của Hậu Nghệ bên đó là chúng ta lời rồi, nhưng mày chết thì khó khăn đây.”

Tốc độ phản công của ZH không dừng lại ở đó, Musashi vừa giết A Hoán xong liền chạy thẳng về khu bùa xanh nhà mình, định tiếp ứng với Trương Phi. Nhưng bên ta đã đuổi theo bọn nó, Lữ Bố trực tiếp nện chuỳ xuống người Musashi. Trương Phi bên đó cũng phản ứng rất nhanh, bật chiêu cuối làm choáng Kiều Hướng Thiển, nhưng Musashi không đỡ được đòn công kích của ba người nên đã chết, thành thử Trương Phi ngay tức khắc trở thành người gặp nguy hiểm.

Một vị tướng hỗ trợ như Trương Phi đương nhiên không đỡ được làn sóng tất công của Mid, Rừng và Support bên ta.

Thế trận nhanh chóng đảo chiều, ZH lấy lại ưu thế giữa trận, chính thức khoe ra nanh vuốt của mình.

Thậm chí Kiều Hướng Thiển còn dám tới khu bùa xanh bên địch một mình để chọc ngoáy Điêu Thuyền đang ăn bùa. Trong tay cầm ba mạng hạ gục nên lượng tiền của cô rất lớn, Điều Thuyền không dám giao tranh với cô. Thế là cách một bức tường, Kiều Hướng Thiển cuỗm gọn con bùa đi.

Phút thứ mười hai, Kiều Hướng Thiển nhìn hướng di chuyển của Điều Thuyên bên địch, nhắc nhở nói: “Bên đó xuống ăn Rồng bạo chúa rồi.”

Dư Hoán Xuyên: “Chúng ta đi ăn Caesar.”

Lúc họ đang ăn Caesar thì bị Lan Lăng Vương bên kia phát hiện, nhưng một mình cậu ta cũng không thể làm gì, con Caesar này có thể ăn được.

Thế trận lúc này nghiêng về ZH, mục tiêu của ZH chính là giết người, đẩy trụ. Hễ thấy con bò lạc nào của team địch, họ liền không buông tha.

Giai đoạn tiếp theo, Lan Lăng Vương đang đi lẻ đã phải xấu hổ khi bị giết trong chính khu bùa đỏ nhà mình.

ZH nhanh chóng ép trụ, đội bạn không chống đỡ được chỉ có thể chấp nhận mất hai trụ. Cộng với trước đó, ZH thả Rồng tiên phong nên hai đường Top và Bot chỉ còn lại trụ bậc thềm.

Phút thứ mười sáu, người đi đường dưới của TG, Trương Phi bị giết, trụ bậc thềm bị công vỡ, năm người ồ ạt tràn vào. Lữ Bố đục thẳng trụ nhà chính của đối phương —

Bình luận viên A: “Ý đồ ép trụ của ZH rất rõ ràng nhưng đường dưới không có lính đã gây ra khó khăn… Chiêu cuối của Lữ Bố đã ép Điêu Thuyền đã lui về rồi! Trương Phi dùng chiêu cuối đã choáng trúng Hậu Nghệ và Gia Cát Lượng kìa —”

Kiều Hướng Thiển buông điện thoại xuống, ngón tay hoạt động tới lui.

Nháy mắt thế trận đảo chiều, từ ZH công trụ trở thành TG phản công. Dương Tiễn của Lâm Quý Tuân bị Musashi đuổi giết, sau khi outplay Musashi trong trạng thái yếu máu, anh chạy về khu bùa đỏ.

Nhìn thời gian đếm ngược A Hoán và Kiều Hướng Thiển hồi sinh, Lâm Quý Tuân nói: “Đợt công trụ này tụi bây gấp quá rồi.”

Hà Trang: “Em, em không thấy lính, cứ tưởng tốc chiến tốc thắng được chứ.”

Dư Hoán Xuyên yếu máu, biến về tế đàn, “Không sao, bên đó không dễ gì đẩy được bảy trụ của chúng ta đâu.”

Kiều Hướng Thiển: “… Chưa kịp làm gì đã bị choáng rồi, khó chịu thật.”

Phút thứ mười tám, xạ thủ Marco Polo của TG bị giết, ZH ăn được con Caesar thứ hai.

Phút thứ hai mươi, ZH có lợi về thế lính, Rồng tiên phong và lính lên đều cả ba đường. Thời điểm ZH hạ được trụ bậc thềm ở đường trên, ba đường trụ ngoài của TG đều bị triệt hạ.

Phút thứ hai mươi mốt, ZH thả Rồng tiên phong ở đường dưới, đồng thời che chắn cho con rồng nhổ vào trụ nhà chính —

Phút thứ hai mươi hai, nhà chính của TG phát nổ.

Trận đấu kết thúc.

Victory (thắng lợi).

ZH giành được chiến thắng trong ván đầu tiên.

Giao diện tổng kết, với KDA 5/2/5 và 32% sát thương toàn đội, Kiều Hướng Thiển đạt được danh hiệu MVP.

Bình luận viên A: “Cô gái mới gia nhập ZH đánh bạo ghê, chỉ với Gia Cát Lượng đã đè được Hoa Hoa của TG…”

Bình luận viên B: “Chắc chắn là các bình luận ác ý trên mạng về Bảy Ngàn sẽ ít đi sau trận đấu hôm nay. Con gái thì sao chứ? Con gái thi đấu chuyên nghiệp cũng không kém chứ sao!”

Bình luận viên A: “Tôi rất mong chờ sự thể hiện của cô ấy trong ván tiếp theo —”

Khoảnh khắc Kiều Hướng Thiển tháo tai nghe xuống, cô lập tức nghe thấy tiếng hoan hô của khán giả dưới đài:

“ZH! ZH! ZH!”

Cô buông điện thoại, hơi ngẩn ra.

Cứ như vậy, ván thứ nhất đã thắng rồi.

Bên tai vang lên tiếng cười của Dư Hoán Xuyên, “Còn một ván nữa. Anh nói rồi, hai ván là xong.”

Hà Trang: “Ú tà tà ú tà tà, trận mở màn đã thắng 2 – 0 thì có phải chúng ta không nể mặt TG rồi không?”

Lâm Quý Tuân: “Phét!”

A Hoán gãi đầu, “… Em muốn uống Coca rồi, ván tiếp theo đánh nhanh chút đi.”

Giờ phút này, trong khi người bên cạnh nói ra rả, Kiều Hướng Thiển đã không còn căng thẳng nữa.

Mục tiêu nào đó trong lòng cô đã sáng tỏ, cô đá đá Dư Hoán Xuyên bên cạnh.

Dư Hoán Xuyên nghi hoặc nhìn cô.

Kiều Hướng Thiển cười với anh, nụ cười vừa tự tin vừa ngang ngược, “Như anh nói đấy, hai ván là xong, anh chỉ cần nằm đó rồi thắng thôi!”

Dư Hoán Xuyên hơi kinh ngạc, nhưng ngay sau đó, anh liền mỉm cười.

“Em nói anh chỉ cần nằm,” Dừng một chút, anh lười biếng nhoài lên lưng ghế, dáng vẻ thư thả là thế nhưng khi mở miệng thì đã lái sang chuyện khác, “Thế anh nằm rồi nè, bao giờ em tới đè anh?”

Kiều Hướng Thiển: “…”

Cái người này đúng là… không đàng hoàng gì hết!

Cô hung dữ đạp xuống chân anh.

_____

[1] Giai đoạn tinh chỉnh: các tuyển thủ có thể lựa chọn bảng ngọc, lối lên trang bị, đổi tướng đúng vị trí cho nhau,… trong giai đoạn này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi