CHIẾN LANG Ở RỂ


Đúng vậy, người của Demps hẳn là đã biết đến sự xuất hiện của anh ở nơi này, mà dưới tình hình anh không chịu xuất đầu lộ diện, họ tung xương rồng ra để thu hút sự chú ý của anh, muốn anh phải lộ diện, đó là một chuyện vô cùng bình thường.
Lê Văn Vân nghe được cuộc thảo luận của những người trong quán bar, bản thân anh cũng bắt đầu do dự, không biết có nên đi tham gia cuộc thi này hay không!
Đề tài này chính là đề tài nóng hổi nhất trong quán bar tối nay, vì dẫu sao thì tiền thưởng của cuộc thi này lên tới một trăm triệu Luca đấy, đó thật sự là một con số quá lớn.
Tan làm, khi Lê Văn Vân đi tới phòng nghỉ thay quần áo, Lý Thu nhích lại gần anh, mở miệng nói: “Đại ca, tối nay có rất nhiều người trong quán bar thảo luận về đề tài đó, anh chắc cũng đã nghe thấy!”
Lê Văn Vân gật đầu!
“Anh có định để Cố Bạch đi tham gia cuộc thi này không? Chẳng phải anh đang cần mảnh xương rồng đó sao? Mặc dù lần này rất có khả năng là người bên Demps động tay!” Lý Thu nói.
Rõ ràng, anh ta cũng đã nhìn ra.
Tung mấy mảnh xương rồng ra để giao dịch, điều này rõ ràng là vì muốn thu hút sự chú ý của Lê Văn Vân, hoặc là người của Lê Văn Vân, bọn họ muốn làm vậy để xác định vị trí của Lê Văn Vân!
Bùi Nghênh Tùng ở khu Tội Ác, Demps và Hồng Nguyệt có mối quan hệ hợp tác.

Mà hiện giờ lại đang ở khu vực phía bắc, thánh chủ khu vực phía bắc chắc chắn sẽ là người tham dự trực tiếp.
Có thể nói, nếu những người này tập hợp lại với nhau thì thực lực, quy mô đội hình là tương đối lớn.

Những người của Demps đều thuộc hạng siêu cấp, hơn nữa còn đứng thứ sáu trong Thiên Bảng, sức mạnh vô cùng lớn.
Thánh chủ khu vực phía bắc cũng thuộc hàng ngũ siêu cấp, chưa kể bản thân Bùi Nghênh Tùng cũng là một người chuẩn siêu cấp, không biết còn có những cái khác nữa không…
Nếu chân khí của Lê Văn Vân khôi phục, có lẽ sẽ không đến nỗi sợ hãi đáng lo ngại như vậy.

Nhưng vấn đề là ở chỗ đó, hiện tại anh căn bản chưa hề khôi phục.
Lê Văn Vân vẫy vẫy tay nói: “Trở về rồi nói sau!”

Cố Bạch đứng bên ngoài đợi đón bọn họ, sau khi về tới nhà, trong nhà vô cùng yên tĩnh.

Vợ chồng hai người Lại Tuấn vẫn trong tình trạng hôn mê, Nha Đầu đã được dỗ đi ngủ.
Lê Văn Vân gọi mấy người tới đại sảnh lầu hai, sau khi ngồi xuống, anh đem tin tức trong quán bar tối nay nói cho mấy người họ nghe.
Cố Bạch nghe xong thì lập tức đưa mắt nhìn Lê Văn Vân, mở miệng nói: “Tôi sẽ thay anh đi tham gia, giúp anh lấy số xương rồng đó về!”
Bản thân Cố Bạch là Người Gác Đêm số mười lăm, thân phận Người Gác Đêm không bị lộ ra ngoài nên sẽ không xuất hiện trên Địa Bảng, còn nếu anh ta công khai thân phận ra ánh sáng thì chưa chắc đã thua kém mười người đứng đầu Địa Bảng!
Trên thực tế, nếu để anh ta tham gia, khả năng thành công là tương đối lớn.
“Không được!” Phạm Nhược Tuyết cau mày nói: “Đây rõ ràng là âm mưu của đám người bên Demps kia, họ đang bức chúng ta xuất đầu lộ diện.”
“Không thành vấn đề, khuôn mặt của tôi chưa từng để lộ ra bên ngoài.

Có thể bọn họ nhận ra được đại ca, nhưng không thể nhận ra được tôi.

Năm mảnh xương rồng đó có thể gia tăng sức mạnh đại ca lên vô tận, tôi cảm thấy có đánh cược một ván cũng đáng.” Cố Bạch kiên trì nói.
“Nghe tôi nói một câu trước đã!” Ngay lúc này, Lê Văn Vân thở dài một hơi, mở miệng nói: “Tôi… Tính thử đánh cược một ván!”
“Sao?” Hai mắt Cố Bạch sáng lên, vội hỏi lại: “Anh đồng ý để tôi tham gia?”
Lê Văn Vân khẽ lắc đầu, anh nói: “Không phải tôi đồng ý để anh tham gia, tôi định đích thân tham gia trận đấu này.”
Đúng vậy, đây là kết quả của việc Lê Văn Vân đã suy nghĩ đắn đo tự hỏi cả đêm.
Nghe được lời này của anh, nét mặt mọi người đều có sự chuyển biến lớn, Phạm Nhược Tuyết nhìn Lê Văn Vân nói: “Chân khí trong người anh vẫn chưa khôi phục một chút nào đâu, anh đúng là điên rồi! Còn nữa, Bùi Nghênh Tùng biết mặt anh đấy, nếu giờ anh xuất đầu lộ diện, bọn họ chắc chắn sẽ ra tay với anh.”
“Anh đã suy nghĩ kỹ rồi.” Lê Văn Vân trầm ngâm nói: “Anh cũng muốn tiếp tục thử phương pháp khôi phục chân khí mà Trần Tiêu đã nói cho anh.


Ngày thường lúc mọi người giao đấu với anh, không ai là ra đòn trí mạng, mà bình thường mọi người cũng hay lo lắng sợ anh gặp nguy hiểm nên toàn đi bên cạnh anh, một tấc cũng không rời.

Điều này khiến anh không có cơ hội lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm sống chết trong gang tấc.

Vậy nên, anh muốn đánh cược, lấy mạng mình ra cược.”
“Em không đồng ý!” Lê Văn Vân vừa mới dứt lời, Phạm Nhược Tuyết đã bình tĩnh mở miệng nói.
Lê Văn Vân nhìn về phía Phạm Nhược Tuyết nở nụ cười, nói: “Bác sĩ Phạm đang lo lắng cho anh sao?”
“Lúc này rồi, anh đừng huyên thuyên nữa.” Phạm Nhược Tuyết nói tiếp: “Tình trạng sức khỏe hiện tại của anh rất ổn định, chuyện chân khí khôi phục là điều sớm muộn, không cần phải đem mạng mình đi cược như thế!”
Lê Văn Vân lắc đầu nói: “Anh cần phải đánh cược một lần mới được.

Thời gian chúng ta tới đây cũng không phải là ít, nhưng vẫn chưa có bất cứ tin tức gì liên quan đến nhóm người Thi Kỳ và Khương Vĩ.

Mỗi một ngày trôi qua, nỗi lo trong lòng anh lại càng tăng lên, vì vậy, anh phải đánh cược vào lần này.

Yên tâm đi, trước khi đi cải trang cẩn thận.

Trường đấu thú kia bất luận có sống hay chết, anh sẽ không để bản thân bị bại lộ thân phận trước mấy người siêu cấp đó.”
Lúc nói lời này, Lê Văn Vân liếm liếm môi, mở miệng tiếp tục: “Chẳng phải Vãn Hà có khả năng hóa trang xuất thần đó sao, đến lúc đó anh sẽ để cô ấy hóa trang cho mình, đổi khuôn mặt của anh thành một khuôn mặt khác là được.”
“Dù có nói thế nào em cũng không đồng ý!” Phạm Nhược Tuyết lặp lại lần nữa.

Mà lúc này nhóm người Cố Bạch cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, đạai ca, chúng tôi cũng sẽ không đồng ý.

Giờ trong người anh một chút chân khí cũng không có, mà số tiền thưởng lần này lên tới một trăm triệu, e rằng số người thuộc hàng đỉnh cấp tới tham gia cũng không phải ít, thậm chí là cả những nhân vật có tên trên Địa Bảng!”
Lê Văn Vân thở dài một hơi, anh nhìn thẳng bọn họ, nói: “Chuyện này không cần thương lượng thêm nữa đâu, tôi đã quyết định rồi, tôi muốn đánh cược chính mạng mình, tranh thủ lần này thử sử dụng phương pháp khôi phục chân khí, nếu tôi thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn…”
Nói đến đây, anh nhìn về phía Phạm Nhược Tuyết, tiếp tục: “Bác sĩ Phạm, nghĩ cách liên hệ với Trác Nhất Minh, kêu ông ta đưa mọi người ra khỏi đây.”
Phạm Nhược Tuyết nhìn thẳng ánh mắt kiên định đó của Lê Văn Vân, chân mày cô khẽ cau lại, nhưng cuối cùng cô không lên tiếng phản bác nữa, vì cô biết, có phản bác cũng vô dụng.
Mấy người cùng thở dài một hơi.

harry potter fanfic
“Con mẹ nó chứ, mấy người bị cái quái gì vậy.

Tôi đánh cược vì muốn khôi phục lại chân khí, sao các người lại làm như tôi đang đi tìm chỗ chết vậy.

Đợi đến khi tôi đánh cược thành công, khôi phục được chân khí, lúc ấy tôi sẽ đưa các người hiên ngang đi quanh cái thành phố này.” Lê Văn Vân nói.
Tối hôm nay, vì quyết định tham gia cuộc thi đấu lần này của Lê Văn Vân mà không khí có phần áp lực, nỗi lo lắng của họ dành cho Lê Văn Vân đã dâng cao tới cổ họng rồi.
Mười giờ sáng ngày hôm sau, Trương Vãn Hà giúp Lê Văn Vân cải trang.

Cô ấy biến Lê Văn Vân thành dáng vẻ của một người đàn ông cỡ tuổi trung niên, còn dán thêm cho anh bộ râu.

Nhìn chung, hình ảnh này và dung mạo thật của anh dường như là hai người hoàn toàn khác.

Sau đó Cố Bạch lái xe đi về phía Trường đấu thú ở khu vực phía bắc!
Quy mô Trường đấu thú này tương đối lớn, có sức chứa lên tới bảy tám ngàn khán giả.

Tại lối vào của Trường đấu thú có mấy chỗ đăng ký tham gia, lúc này, những người tới tham gia đăng ký tham gia xếp thành một hàng dài.
“Đại ca…” Cố Bạch nhìn thấy có nhiều người tới đăng ký tham gia vậy thì vội nói: “Anh có chắc là muốn…”
Lê Văn Vân khẽ gật đầu nói: “Đúng vậy!”
Họ xếp hàng cả một giờ đồng hồ, cuối cùng cũng đến lượt Lê Văn Vân.
Lúc này, tại địa điểm đăng ký tham gia, một cô gái xinh đẹp đang ngồi đó, cô ta cầm bảng tư liệu lên xem.

Đồng thời, bên cạnh cô ta còn có một người đang cầm camera giúp quay chụp!
Cố Bạch tránh sang bên cạnh.
“Họ tên!” Cô gái xinh đẹp kia cất giọng hỏi.
Lê Văn Vân suy nghĩ, cái tên Lê Văn Vân anh chắc chắn không thể dùng, anh đoán đại khái chuyện này có liên quan đến đám người Demps, nên tất nhiên, bên họ sẽ tiến hành sàng lọc những cái tên tham gia.
Mà cái tên Lê Văn Thanh cũng không thể sử dụng được, bởi vì phần lớn người của khu Tội Ác đều biết cái tên này trước đây từng lại Người Gác Đêm số không!
Lê Văn Vân thở hắt một hơi, sau đó khẽ mỉm cười nói: “Lê Tú!”
Tại thành phố này, anh đã mở ra thân phận thứ hai.
...
Cùng lúc đó, ở vị trí trung tâm thành phố, bên cạnh một cái bể bơi, Minh Sùng đang ngồi một bên, anh ta nhìn Hodges đang thả mình trong bể bơi, khẽ cau mày!
Lúc này, chiếc điện thoại di động đặt bên cạnh Hodges đột nhiên đổ chuông.
Hodges bước lên từ bể bơi, ông ta xoa xoa tay, bắt điện thoại!
Sau một lúc lâu, hàng lông mày ông ta nhíu chặt lại.
Ngay sau đó, ông ta nhìn về phía Minh Sùng nói: “Lê Văn Vân… Tham gia cuộc thi tranh giành xương rồng kia ư!”
“Hả?” Minh Sùng giương mắt lên hỏi: “Anh ta khôi phục chân khí rồi sao?”
“Không biết!” Hodges nói: “Nhưng theo cách nói của cậu, nếu cậu ta thật sự đã khôi phục chân khí, thì hẳn là phải tới tìm tôi đòi mạng mới đúng chứ!”
“Nếu là vậy thì anh ta điên rồi!” Minh Sùng cau mày nói..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi