CHIẾN LANG Ở RỂ


Mặc dù những gì Lưu Đại Thuận nói có chút điên rồ, nhưng tất cả mọi người đều im lặng!
Ai sẽ đánh?
Lê Văn Vân là siêu cấp thì ai cũng biết, theo tin tức lẻ tẻ được tiết lộ từ khu Tội Ác thì cũng biết Lê Văn Vân bây giờ rất mạnh, ở Europa ngoại trừ Demps ra tay thì không ai có thể chắc chắn tuyệt đối.

"Lưu Đại Thuận, ông là Người Gác Đêm cùng hệ Hoa với cậu ta.

Tôi đề nghị ông nên đến nói chuyện với cậu ta và hỏi cậu ta xem chính xác cậu ta muốn làm gì?" Bên cạnh, Theonado nói.

"Cùng Người Gác Đêm hệ Hoa, đúng vậy, cậu ta không chỉ đến từ hệ Hoa, cậu ta cũng đã từng cứu mạng vô số Người Gác Đêm trên dãy Himalaya, Demps là anh hùng của Người Gác Đêm, chẳng lẽ cậu ta không phải ư? Chẳng lẽ cậu ta không phải là người đạt được huân chương Tinh Diệu ư? Các ông chỉ dựa vào mấy câu bậy bạ của tên Demps kia mà đã đuổi cậu ta, đồng thời phát huyết sắc lệnh truy sát?" Lưu Đại Thuận cười nhạo một tiếng: "Cứ vậy đi, ai đồng ý thì tổ chức của người đó tự đi mà bao vậy diệt trừ cậu ta.

Bây giờ cậu ta đang ở đó đấy, các người có thể trực tiếp tổ chức người qua đó giết.

Demps không phải ở đó sao?"
Nói đến đây, Lưu Đại Thuận lại mỉa mai: "Ngoài ra, Demps buộc tội oan cho Lê Văn Vân, ông ta nói cái quái gì? Bây giờ các ông vẫn chưa biết Demps đã sớm hợp tác với người của Hồng Nguyệt rồi đấy, chúng ta không biết đã có bao nhiêu đồng nghiệp chết vì ông ta..."
"Rầm!"
Lúc này, Theonado đột nhiên đập bàn, ông ta trừng mắt nói: "Lưu Đại Thuận, ông đang nói cái gì vậy, sao ông có thể vu oan cho người hùng của Người Gác Đêm chúng ta hợp tác với Hồng Nguyệt.

Người của gia tộc Demps chết rõ ràng là có liên quan gì đó đến Lê Văn Vân..."
"Liên quan cái khỉ gì? Bằng chứng xác thực đâu?" Lưu Đại Thuận và Lê Văn Vân có tình cảm không tệ, nghe được lời nói của Theonado lúc này, ông ta tức khắc nổi giận, đứng phắt dậy mà nói: "Mẹ kiếp, ông thật sự nghĩ người tổng phụ trách là người quyết định hả? Lúc trước khi ông đưa ra lựa chọn, là Demps đã thôi thúc, ông chỉ là một con chó dưới tay ông ta!"
“Ông!” Theonado tức giận đến mức toàn thân phát run.

Bên cạnh, trong đám người của các hệ khác, có người nói với vẻ kỳ quái: "Sao nào, Người Gác Đêm hệ Hoa các ông định rời khỏi Liên Hợp Quân à?"

Lưu Đại Thuận hơi nhướng mày nói: "Tôi không phụ trách vấn đề này.

Nếu tôi phụ trách vấn đề này, tôi có thoát khỏi thì làm sao.

Mấy người các ông ở đây ôm nhau sưởi ấm, loại bỏ Lê Văn Vân, không phải vì Lê Văn Vân trỗi dậy quá nhanh à? Các ông sợ chúng tôi sẽ đồng thời có được một Trác Nhất Minh và một Lê Văn Vân, các ông sợ đúng không? Ha ha, khi chiến tranh thực sự đến, người đứng ra luôn là Trác Nhất Minh, còn đám người các ông..."
“Đủ rồi!” Theonado lại vỗ bàn nói: “Lưu Đại Thuận, hiện tại ông không phải đại diện cho mình ông, ông đang đại diện cho Người Gác Đêm hệ Hoa đấy!”
Khi Lưu Đại Thuận nghe thấy thế thì mắng một câu, bấy giờ mới đặt mông ngồi xuống!
"Nói tóm lại, bây giờ Lê Văn Vân đã mang nhiều người như vậy tới địa điểm thăm dò thứ hai, Huyết Sắc Lệnh cũng đã được ban ra, chúng ta cũng phải có tỏ vẻ gì đó.

Tôi đề nghị chúng ta tổ chức người, bất luận như thế nào cũng phải bao vây bọn họ.

Về phần xử lý như thế nào, sau này lại mở cuộc họp bàn bạc, được không?” Lúc này Theonado bình tĩnh lại hơn nhiều, ánh mắt ông ta liếc qua mấy người.

"Được!"
Bốn người còn lại nhanh chóng giơ tay đồng ý.

Lưu Đại Thuận khẽ khịt mũi, không bày tỏ lập trường của mình.

Sau đó, ông ta suy nghĩ rồi nói: "Tôi đề nghị bao vây diệt trừ.

Không phải Demps nói cậu ta giết người trong gia tộc ông ta sao? Vậy bảo Demps tự mình đi mà bao vây diệt trừ đi, ông ta không đi thì chính là thằng cháu trai!"
Theonado nghe được lời của Lưu Đại Thuận thì lạnh lùng nói: "Tan họp!"

Cuộc hội nghị này tan rã trong không vui, nhưng về phía Europa thì vẫn bắt đầu tập hợp nhanh chóng.

...!
Ở một diễn biến khác, Lê Văn Vân lái hai chiếc du thuyền đến gần đảo hoang, sau khi dừng lại gần đảo hoang, rất nhiều người đã bước xuống.

Có người vẫn đang đợi trên du thuyền!
Sau khi cập bến, Đao Ba nhanh chóng nghiêng người lại hỏi: "Tiếp theo làm gì?"
"Bây giờ chúng ta đã gần đến địa điểm thăm dò thứ hai, nhưng lần này đối đầu với Demps, tôi muốn đối phó với ông ta một cách danh chính ngôn thuận." Lê Văn Vân bình tĩnh nói: "Hiện tại đừng lo điều này! Hãy đóng quân ở đây trước và tạo cho họ một chút áp lực, xem họ làm gì!"
“Ý anh là gì?” Đao Ba hỏi.

“Ý của đại ca là đang cho Liên Hợp Quân Người Gác Đêm một cơ hội!” Cố Bạch vỗ vai Đao Ba nói: “Nếu Liên Hợp Quân thật sự tổ chức người bao vây chúng ta, thì chúng ta có thể động thủ.

Đương nhiên, một khi đã động thủ thì nghĩa là cả đời này chúng ta sẽ không bao giờ trở lại Người Gác Đêm.

Nếu Liên Hợp Quân không đến bao vây, trấn áp mà đến để thương lượng, thì vẫn còn khả năng thương lượng."
"Chẳng phải chúng ta vẫn còn hai người Bùi Nghênh Tùng và Doãn Thi Đan sao? Bày bọn họ ra là không phải có thể trực tiếp chứng minh rằng Demps đang hợp tác với Hồng Nguyệt à?" Đao Ba hỏi.

"Cái đó sau này mới dùng được.

Đại ca của chúng ta cũng cần Liên Hợp Quân cho một lời giải thích!" Lý Thu cười nói.


Đao Ba ngốc rồi.

Đúng vậy, vô duyên vô cớ bị sa thải khỏi Người Gác Đêm thì thực sự cần một lời giải thích!
Lê Văn Vân cười nói: "Chúng ta đóng quân ở đây mấy ngày, vật tư ở đây..."
Nói đến đây, anh nhìn về phía Cố Bạch và nói: "Cố Bạch, hãy liên hệ với những người quen ở phía Europa và nhờ họ gửi cho chúng ta một số đồ dùng mỗi ngày, bao gồm cả lều trại, v.v.

Ai muốn ở trên thuyền thì ở, ai muốn ở đảo thì ở, bảo bọn họ dựng lều!"
“Anh định đưa họ về trước à?” Phạm Nhược Tuyết hỏi: “Ngộ nhỡ có người của Liên Hợp Quân đến đàm phán thì sao? Hay là Demps trực tiếp đánh tới đây thì sao?”
"Demps dám đánh...!thì thời điểm chúng ta xuất hiện ông ta đã sớm tới đây rồi.

Ông ta chắc chắn đã biết tin tức rằng anh chiến đấu được với bốn người ở khu Tội Ác rồi." Lê Văn Vân nói: "Hiện tại không dám ra đây, có lẽ là đang ẩn nấp, muốn dựa vào Liên Hợp Quân để kiềm chế anh mà thôi.

Cho nên trước tiên anh định đưa hai người Liễu Ngọc và Nguyễn Thị Lệ trở về Lâm Hải! Về phần Liên Hợp Quân, nếu có người muốn đến thương lượng, ông đây dựa vào cái gì mà đàm phán với bọn họ chứ! Chờ anh về, anh sẽ trực tiếp đến trụ sở của họ để nói chuyện với họ!"
“Anh định về như thế nào?” Phạm Nhược Tuyết hỏi.

"Anh sẽ liên hệ với ông cụ Hoàng.

Ngân hàng của họ ở khắp nơi trên thế giới.

Ở đây chắc hẳn là có một máy bay tư nhân gì đó, sau đó trực tiếp nhờ ông ấy đưa bọn anh về." Lê Văn Vân nói.

"Nhưng về giấy chứng nhận..." Hoàng Thi Kỳ lo lắng hỏi.

“Vậy thì liên hệ với Trác Nhất Minh!” Lê Văn Vân lại nói.


Những người khác gật đầu, Phạm Nhược Tuyết nhíu mày hỏi: "Anh định về một mình à?"
"Ừ!" Lê Văn Vân nói: "Các em cứ ở lại bên này là được.

Nếu có việc gì, hãy gọi cho anh càng sớm càng tốt, sau đó em có thể liên hệ với Lưu Đại Thuận, nhờ ông ta chú ý đến hành động của địa điểm thăm dò thứ hai.

Nếu Demps đi ra rồi, các em hãy rời khỏi đây bằng du thuyền."
Nếu Demps thực sự động thủ, những người ở đây sẽ vẫn gặp một số khó khăn khi giải quyết.

Vì vậy chỉ đành nhờ Phạm Nhược Tuyết liên hệ với Lưu Đại Thuận và để Lưu Đại Thuận chú ý trước đã.

Sau khi đến, Lê Văn Vân không chọn trực tiếp động thủ, mục đích là để cho Liên Hợp Quân một cơ hội.

Đồng thời, cũng cho mình một lý do để bắt đầu động thủ muộn hơn, không có nỗi lo về sau.

Ngay cả Người Gác Đêm của hệ Europa, cũng có nhiều người từng là đồng đội của anh!
Sau khi giải quyết xong, Đao Ba nhanh chóng đi thông báo cho những người ra khỏi từ khu Tội Ác, vấn đề liên hệ với Trác Nhất Minh cũng do Phạm Nhược Tuyết làm, Trác Nhất Minh đã đồng ý một cách thuận lợi!
Lê Văn Vân thì liên hệ với Hoàng Tông Thực.

Hoàng Tông Thực có cổ phần trong một công ty hàng không ở Europa và đã sắp xếp một chiếc máy bay cho Lê Văn Vân!
Mọi thứ đang diễn ra suôn sẻ!
Sau khi chờ đợi trên đảo hoang khoảng hai giờ, một chiếc du thuyền màu trắng đến gần, một phụ nữ phương Tây nóng bỏng bước xuống từ đó.

Cô ta ăn mặc táo bạo, khi bước xuống du thuyền đã thu hút rất nhiều sự chú ý!
Nhưng đám người Lê Văn Vân thì đồng thời cau mày lại..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi