CHIẾN LONG QUÂN TRỞ LẠI

Chương 309: Tấn công Buổi sáng hôm sau.

“Chuẩn bị xong chưa?”

Vũ Hoàng Minh vứt thuốc lá trong tay đi, nhìn sau lưng Tiêu Quân là hàng nghìn người chiến sĩ.

Hôm nay, anh phải cho cứ điểm của tổ chức Ám Dạ ð Huế, một đả kích lớn.

Người trong tổ chức này, một tên cũng đừng hồng chạy.

“Báo cáo cậu Minh, tất cả mọi người đều chuẩn bị hoàn tất, đang đợi chỉ thị!”

Hai người Tiêu Quân và Lưu Chí đứng thẳng (Chiến Long Quân trờ lại lưng, cả mặt cung kính.

‘Vũ Hoàng Minh chẳm chậm nhà đóng khói cuối cùng trong miệng ra, vẫy tay một cái: “Xuất phát!”

Mục tiêu lần này của bọn họ, chính là trang viên rộng hành nghìn mét vuông ð vùng ngoại ô Huế.

Cái trang viên này, chính là cứ điểm của tổ chức Ám Dạ ở Huế.

Và lại, theo như tài liệu thực tế chỉ tiết mà Quân vương cho anh, cấp bậc tầng lớp của tổ chức này phân biệt rất rõ ràng.

Quyền lực cao nhất, được xưng là giáo chủ, xếp thứ hai là trường lão.

Sau đó mới là những nhân vật có quân hàm trong chiến khu.

Trong cứ địa này, hình như có ột nhân vật cấp bậc trường lão.

Chỉ cần bắt được ông ta, sẽ có thể biết thêm nhiều tin tức có ích từ miệng ông ta.

Hàng nghìn người trong đội ngũ xuất phát đến Huế, làm nhiều người chú ý đến.

Nhưng, tốc độ của đội ngũ này rất nhanh, biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Gần thời gian một tiếng đồng hồ, Vũ Hoàng Minh mới đến được cái trang viên mà tư liệu hiển thị.

Chỉ là, khi anh nhìn thấy cửa của trang viên bị mờ ra sẵn, thì biết được đối phương đã biết được tin tức này, nên rời hỏi.

ân trở lạ

 

 

 

Chương 309: TẤYGỐNỢ Sau cuộc truy tìm, cả cái trang viên đã không còn một người nào.

“Cậu Minh, chúng ta đến muộn rồi, người ở đây đều đã di dời hết rồi.”

Tiêu Quân dẫn theo mấy chục chiến sĩ từ trang viên đi ra, sắc mặt có chút khó coi.

Không ngờ đến, tốc độ của đối phương nhanh như vậy.

Vốn tường lần này có thể bắt được cá lớn, không ngờ cả mùi tanh của cá cũng không ngửi thấy, đối phương đã chạy hết “Xem ra, tin tức của đối phương rất nhạy bén”

Mắt của Vũ Hoàng Minh hí lại, việc đến vây ồ này, người biết được vốn không nhiều.

Nhưng mà, xem ra đối phương không ngu như tường tượng.

Sau khi biết được bản thân đã đến Huế sẽ giết thẳng đến đây nên đã di dời căn cứ trước rồi.

Điều quan trọng nhất là, trụ sở phụ của tổ chức này ð Đà Nẵng, đã bị mình tiêu diệt rồi.

Tin chắc là bọn họ đã sớm biết được tin tức này.

“Tiêu Quân, Lưu Chí, hai người bọn ông dẫn đội về trước, đợi mệnh lệnh của tôi”

Vũ Hoàng Minh thờ một hơi thật sâu, nhìn bọn họ nổi.

“Vângt”

Tiêu Quân và Lưu Chí cùng lúc khom người, 309: TIRGSNG mà sau đó dẫn đại quân rỡi khỏi.

Ở đó chì còn lại hai người Sð Thanh Nam và Trương Hài Long.

“Cậu Minh, bây giờ chúng ta phải làm gì?”

Sð Thanh Nam chau chặt mày, việc này vẫn chưa tìm được hung thủ thật sự.

Cũng không có tin tức của Dâu Tây, tin chắc trong lòng cậu Minh lúc này đang rất nôn nóng.

“Đi giáo đường lớn Thần Hội”

‘Vũ Hoàng Minh hí mắt lại, trong ánh mắt đề lộ một tia sắc bén.

Giáo đường lớn Thần Hội này có thể nói là một địa điểm của tổ chức Thần Tích, bọn họ không ngại đường dài mà đến Bắc Sơn truyền dạy tín ngưỡng của bọn họ.

Một số kè khỡ ở Bắc Sơn, lạ thật sự tin có tồn tại Thượng Đế.

“Thật là một kẻ ăn hại mà Lần này qua đó, anh không phải đi chùa đề cúng, mà là đi gây rối.

Đại giáo chủ của giáo đưỡng này, chính là một thành viên của tổ chức Thần Tích.

Có lẽ sẽ từ trong miệng của hắn, biết được một số việc liên quan đến Đình Sơn Thần.

Hắn không nói, Vũ Hoàng Minh có cách đề trị hắn!

Và lại, Quân vương còn giao cho anh một nhiệm vụ quan trọng.

Đó chính là giết Kê Cảnh Hầu!

Nhân vật cấp cao của Thần Tích lại cả gan thâm nhập vào Bắc Sơn, vậy thì đợi ngày bị giết đi.

Hơn một tiếng sau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi