Chương 407 Ý đồ soán ngôi vị?
Cái từ ngữ này vừa nói ra, khiến cho trong lòng của tất cả mọi người ð đây đều giật mình.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào trên người của Vũ Hoàng Minh.
Bọn họ cũng rất tò mò, vì sao những người khác đều không biết chuyện này, cũng chỉ có một mình Minh Vương biết chuyện này?
Chẳng lẽ Nhưng mà, Vũ Hoàng minh dường như đã sớm dự đoán ông ta sẽ nói như vậy.
“Tôi biết, mọi người đều rất tò mò, vì sao mà chỉ có tôi biết được tin tức này”
“Nhưng mà, chuyện mà tôi có thể nói cho.
mọi người cũng không nhiều, đó chính là ngoại trừ Quân Chủ, còn có một người nữa biến mất, chẳng lẽ các vị không chú ý đến sao?”
Đám người nghe xong, đều nhướn mày?
Còn có một người?
Chẳng lẽ, quan trọng như Quân Chủ sao?
“Đó chính là cận vệ của Quân Chủ, Long đại nhân- Long Nhạn.”
‘Vũ Hoàng Minh thấy mọi người không đoán ra, trực tiếp nói ra.
Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức bừng tỉnh.
Đúng vậy, Long đại nhân từ trước đến nay luôn ð cùng một chỗ với Quân Chủ.
Hơn nữa, thực lực lên sâu không thể đoán được.
Chỉ sợ là Minh vướng, khi nhìn thấy Long đại nhân cũng đều rất cung kính.
Từ điểm này có thể biết rằng, thực lực của Long đại nhân có lẽ còn trên cả Minh Vương.
‘Vũ Hoàng Minh nhìn biểu cảm bừng tỉnh của đám người, nói tiếp: “Mà Quân Chủ, chính là bị Long Nạn giết chết, chuyện này tôi đã tận mắt chứng kiến.”
“Cái gì?”
“Chuyện này sao có thể?”
Không riêng gì ba người Triệu Trường Miên, phần lớn mọi người ở đây đều lộ ra biểu cảm không thể tin nôit.
Theo như bọn họ nghĩ, chuyện này hoàn toàn không có khả năng xảy ra.
Bời vì Long Nhạn đã đi theo Quân Chủ nhiều năm như vậy, nếu như muốn giết Quân Chủ, đã sớm ra tay rồi.
Vì sao hết lần này đến lần khác phải chờ đến bây giờ mới ra tay.
“Minh Vương, làm sao cậu lại biết chuyện này?”
“Tôi rất nghỉ ngờ, tính chân thực của chuyện này!”
Gương mặt của Triệu Trường Miên lạnh lùng nhìn Vũ Hoàng Minh.
Ông ta một chút cũng không tin tường tất cả những lời này của Vũ Hoàng Minh.
Dù có là thật, ông ta cũng sẽ không thừa nhận.
Ngược lại thật cao hứng!
Bời vì hiện tại Bắc Sơn không có chủ nhân, như vậy vị trí Quân Chủ đương nhiên sẽ phải tuyển chọn một lần nữa.
Đến lúc đó, ai sẽ trở thành Quân Chủ của Bắc Sơn, tất cả mọi người cũng chưa biết.
“Hoài nghỉ sao?”
‘Vũ Hoàng Minh mìm cười, lấy từ trong ngực ra một vật, giơ cao ở trước mắt của mọi người.
Khi nhìn thấy vật đó ở trong tay của anh, tất cả mọi người đều ngây ngần tại chỗ.
“Đó là”
“Lệnh bài Vương của Quân Chủ!”
“Chẳng lẽ Quân Chủ thực sự đã chết rồi sao?”
Ba người Triệu Trường Miên nhìn chằm chằm vào tấm lệnh bài ð trong tay của Vũ Hoàng Minh, trong mắt tràn ngập sự không thể tin nồi.
Không quan tâm đến Quân Chủ đã chết, điều này không có quan hệ gì với bọn họ cà.
Chỉ cần không có ai cầm được lệnh bài Quân ‘Vương, thì Quân chủ của Bắc Sơn vẫn còn là một ẩn số.
Nhưng Hiện tại, lệnh bài Quân Vương đã ở trong tay.
của Vũ Hoàng Minh, như vậy anh ta sẽ trờ thành Quân Chủ mới của Bắc Sơn.
“Trước khi chết, Quân Chủ đã đem lệnh bài Quân vương cho tôi, đề tôi quản lý Bắc Sơn, đuồi địch bên ngoài đi”
“Nếu như lời nói vừa rồi của tôi là giả, thì lệnh bài quân vương này, không thể là giả!”
Giọng nói của Vũ Hoàng Minh trầm xuống, ánh mắt lạnh như băng đảo qua tất cả mọi người.
Giờ khắc này, toàn bộ phòng họp đều im Ai cũng sẽ không nghĩ đến, tin tức thứ hai này lại chấn động đến như vậy.
Thậm chí, so với tin tức phía Bắc đã có ba ‘thành phố bị phá, thì còn đáng sợ hơn.
“Từ giờ trờ đi, tôi chính là chủ nhân của Bắc Sơn!”