CHIẾN LONG QUÂN TRỞ LẠI

Chương 78: ADN

Bao gồm luôn cả cô bạn đã từng thân thiết, La Ánh Ngọc Chuyện không có, tại sao lại nói là có?

Cô ôm lấy Dâu Tây, đi về hướng phòng khách.

“Mẹ ơi, mẹ nói xem ba ba khi nào mới quay lại?”

Dâu Tây nghẹn ngào nhìn Tô Thanh, đôi mắt đặc biệt sưng đỏ.

Tô Thanh Trúc lau đi nước mắt trong khóe mắt, miễn cưỡng nỡ một cười.

“Ba rất nhanh sẽ quay về thôi, chúng ta ngoan ngoãn ở nhà đợi nhé, mẹ đi nấu cơm cho con ăn nhé.”

Tô Thanh Trúc đem Dâu Tây đặt lên ghế sô pha, rồi đứng dậy đi vào phòng bếp.

Nhưng mới đi được hai bước, bèn cảm thấy hình ảnh trước mặt càng lúc càng mỡ mịt.

Bỗng nhiên, trước mặt một màn màu đèn, sau đó ngất xỉu.

“Mẹ đi.”

Bệnh viện chiến khu.

Văn phòng của Trương Minh Luân.

“Trong kho giữ chữ còn lưu lại máu của Dâu Tây hay không?”

Vũ Hoàng Minh châm một điếu thuốc, sắc mặt bình tĩnh nhìn Trương Minh Luân.

Trương Minh Luân rất hiếu kỳ nhìn Vũ Hoàng Minh: “Cậu Minh, anh sao vậy ạ? Trong kho máu, máu của Dâu Tây đã không còn nữa, anh đang định làm gì thế?”

Anh ta có chút khó hiểu, thông thường cậu Minh rất ít đến bệnh viện.

Nhưng mà mỗi khi qua đây, đều xảy ra chuyện lớn.

Lần này, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì sao?

Vũ Hoàng Minh hít sâu một hơi, ánh mắt có chút phức tạp.

“Anh cảm thấy, tủy của tôi và Dâu Tây không phù hợp được với nhau, liệu Dâu Tây có phải là con gái ruột của tôi hay không?”

Lần trước, khi làm phẫu thuật.

Trương Minh Luân đã nói qua với anh, tủy của anh và Dâu Tây không phù hợp Anh cũng biết rõ, tủy không phù hợp cũng không có nghĩa anh không phải ba ruột của Dâu Tây.

Chỉ là bây giờ, trong lòng anh có chút nghi ngờ.

Lời này vừa nói ra, trong lòng Trương Minh Luân hơi giật mình.

Chẳng lẽ…

Anh ấy không dám tiếp tục đoán.

“Cậu Minh, thật ra anh cũng biết, tủy của ba ruột và con gái ruột không phù hợp là chuyện rất thường xuyên gặp phải.”

“Chuyện này, không thể lấy làm tham khảo được.”

“Nếu như cậu Minh muốn làm… Kiểm tra ADN, thì cần lấy một cọc tóc của Dâu Tây, hoặc là máu của cô bé, chúng ta mới có thể đưa ra phản đoán chuẩn xác.

Vũ Hoàng Minh gật đầu.

“Như vậy hả? Tôi biết rồi.

Nói xong, anh đứng dậy đi ra khỏi văn phòng.

Chẳng qua, Trương Minh Luân đột nhiên mỡ miệng nói: “Cậu Minh, vẫn còn một khả năng”

Vũ Hoàng Minh dừng lại bước chân, nhíu chặt lông mày, lại ngồi xuống.

“Anh nói đi.”

Trương Minh Luân trì trệ ba giây, mới mở miệng nói.

“Dựa theo hàng loạt chuyện trước đây, có một chuyện rất đặc biệt.”

“Một người đàn ông hoài nghỉ con mình không phải con ruột của mình, đi kiểm tra ADN, kết quả kiểm tra ADN con mình không phải con ruột.”

“Điều quan trọng là, huyết thống của đứa trẻ này, lại có cùng ADN với anh em của người đàn ông đó, cũng có thể nói là, con của người đàn ông đó, là con ruột của anh chị em trong nhà, nhưng mà qua điều tra, người đàn ông đó là con độc, không có anh chị em”

“Trải qua nghiên cứu, là do lúc mẹ của người đàn ông này mạng thái anh ta, là bào thai sinh đôi, nhưng trong quá trình bào thai phát triển, bị anh ta nuốt chửng bao thai còn lại, chính là bị ăn mất đó, và trong cơ thể của anh ta cũng sản sinh gen của người anh em đó.”

“Đơn giản mà nói, chính là con ruột của anh ta, nhưng kế thừa lại không kế thừa gen của anh ta, mà lại kế thừa gen của anh em anh ta, nhưng con là con ruột của anh ta điều này không sai.”

Nghe đến đây, Vũ Hoàng Minh hơi sửng sốt một lúc.

Lại có chuyện như thế sao?

Xem ra, do bản kiến thức của bản thân anh còn hạn hẹp quá.

“Tỷ lệ phát sinh chuyện này rất thấp đúng không?”

Vũ Hoàng Minh lại hỏi một câu.

“Rất thấp, có thể nói là tỷ lệ là không.”

Nghe thấy câu trả lời của Trương Minh Luân, Vũ Hoàng Minh cười một cái.

“Ừm, tôi biết rồi.”

Nói xong, đứng dậy rời khỏi văn phòng.

Trương Minh Luân nhìn theo bóng lưng rời đi của Vũ Hoàng Minh, chỉ có thể lắc đầu thờ dài.

Tuy anh ấy không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể thấy được, tuyệt đối là chuyện lớn.

Nếu như Dâu Tây không phải là con ruột của cậu Minh, vậy há chẳng phải là…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi