Ngày 29? – Cổ Mê Cung, Tầng 92
Chúng tôi nghỉ ngơi một chút trong khi thu thập ma thạch ở Tầng 92. Tôi đã hỏi Lớp Trưởng Skeleton, và rõ ràng là cô ấy không cần ngủ cũng như không cần nghỉ ngơi. Cô ấy vừa được giải thoát khỏi điều kiện làm việc bóc lột, nhưng cô ấy không thể thư giãn...... Đó có phải là hậu quả của việc trở thành nô lệ của công ty không?
Nhấm nháp món nấm nướng xong, tôi nằm nghỉ một lát. Sau tất cả những điều đó, chúng tôi chỉ mới ở Tầng 92...... Con đường phía trước vẫn còn dài. Ôi trời, nếu định thả tôi vào bẫy thì ít nhất cũng phải chuẩn bị một cái bẫy đi chứ? Thành thật mà nói, tôi thậm chí còn không biết nó là gì nữa, nhưng mà, thứ gì đó giống như thang máy có không nhỉ? Một thang máy? Một cái lồng treo lên một sợi dây? Gọi nó là cái gì là do mình, nhưng khái niệm không thay đổi.
Khi tôi nghỉ ngơi, nằm trên mặt đất, tôi khoét vài lỗ trên trần nhà. Tất nhiên là không cần phải nói, nhưng đây lại là một mức trần xa lạ khác. Tôi phải nói điều này vì tôi đang nằm, nhìn chằm chằm lên trần nhà. Nhưng mà, vì đây là hầm ngục nên tôi không nghĩ trần nhà này sẽ trở nên quen thuộc.
Hửmm? 『Golem Kháng Ma Thuật Lv91』, có vẻ như đánh Golem-san này không có tác dụng khi dùng ma thuật. Có thể hơi sáo rỗng vào thời điểm này, nhưng chúng ta hãy bỏ nó đi.
*Bakin*
Phá hết tầng này đến tầng khác, nó rơi đến tận tầng sâu nhất. Nếu tôi tiếp tục mở các lỗ thì không chỉ Tầng 92 sẽ bị ảnh hưởng mà các tầng ở mọi tầng bên dưới nó cũng có thể vỡ vụn. Tôi muốn tránh bị sập, và mất sàn để đi cũng có nghĩa là chúng tôi không thể đi lên được? Về những viên ma thạch...Chà, tôi không thực sự quan tâm. Tôi tự hỏi liệu tôi có thể dụ họ tới đây không?
Sau khi gõ vào mép lỗ bằng một cây gậy, lũ Golem bắt đầu tụ tập lại gần và rơi qua nó. Có vẻ như chúng phản ứng với âm thanh hoặc rung động. Chà, chúng được làm bằng đá, nên việc chúng không thể nhìn thấy gì cũng có lý. Tuy nhiên, thế giới này có những bộ xương có khả năng nhìn chằm chằm mặc dù không có mắt. Vì vậy tôi nên cẩn thận. Nhân tiện, hiện giờ cô ấy có vẻ đang đảo mắt?
Tôi quyết định nghỉ giải lao khoảng 30 phút, để Lớp Trưởng Skeleton gõ lỗ trong lúc đó. Một giấc ngủ ngắn.
「*Yawn ~ * Không có bất kỳ sự hiện diện nào...... Yup, có vẻ như bây giờ không có ai ở đó cả. Đi lên nhé?」
Nhân tiện, trong khi tôi đang nghỉ ngơi, Lớp Trưởng Skeleton liên tục gõ vào cái lỗ cho đến khi mọi dấu hiệu của Golem biến mất hoàn toàn, rồi cô ấy đi xuống tầng sâu nhất để nhặt những viên ma thạch. Không biết nên cảm ơn hay nên xin lỗi, tôi thử xoa nhẹ vào đầu cô ấy và có vẻ như cô ấy rất vui vì điều đó? Mặc dù tôi đã vỗ nhẹ vào mũ hộ vệ của cô ấy? Chà, có lẽ cô ấy không có ai vỗ đầu ở độ sâu dưới lòng đất đó, nên tôi đoán là ổn thôi nhỉ?
Vì tôi đã hồi phục được một chút nên chúng tôi hướng tới Tầng 91. Trên đó là Tầng 90. Tôi không thể không chú ý đến một khuôn mẫu ở đây. Một Boss cứ mỗi 5 tầng?
「Oooh, một rương kho báu! Lần này phải là Điểm Tình Cảm của mình rồi. Cuối cùng, Điểm Tình Cảm của mình đã chạy sang dị giới thật á?!」
Ở tầng Tầng 91 tôi tìm thấy một căn phòng bí mật khác. 「Nhận Thức Không Gian Lv 1」 thực sự hữu ích.
Bên cạnh rương kho báu, một tảng đá đứng ngay đó, tôi nhanh chóng thả nó xuống các tầng thấp hơn bằng cách mở một cái lỗ khác. ......Ý tôi là, nó chắc chắn không hề『Chỉ đứng』ở đó thôi phải không? Tại sao lại có một tảng đá ở giữa phòng? Ngay bên cạnh rương kho báu? Tôi sẽ ngạc nhiên hơn nếu nó chỉ là một tảng đá bình thường chứ không phải một loại Golem nào đó! Nếu thực sự nó không phải là một cái bẫy mà chỉ là một vật trang trí thì tôi yêu cầu được nói chuyện với người điều phối nội thất của nơi này! Nếu đã kỳ công đến thế thì hãy đi làm đến nơi đến chốn và làm một khu vườn đá luôn đi! Mặc dù tôi cũng sẽ cho chúng rơi tự do.
Một chiếc nhẫn!!!......... Nhưng? Có vẻ như...... Không phải... Nhẫn Pheromone...... 「Nhẫn Hành Hương – Tăng May Mắn (Rất Lớn), Mang lại vận may, xua đuổi vận rủi」......Một vật phẩm rất tốt, xua đuổi xui xẻo này có thể tránh được những lời mắng mỏ! Và nó có thể đưa tôi đến trước cửa những cơ sở đáng ngờ vào ban đêm! Và nó cũng có thể ngăn chặn việc rơi vào cạm bẫy vô nghĩa đó dù chỉ số may mắn đã đột phá giới hạn?!...... Nhưng người thực sự cần nó không phải là tôi. Ngay cả khi không có buff, Luk của tôi không chỉ ở MaX mà thậm chí còn vượt quá giới hạn. Mặc dù có vẻ như nó không mang lại cho tôi chút may mắn nào...... Người thực sự cần nó...
「Muốn nó chứ? Hay thực sự là tôi sẽ đưa nó cho cô nè, tôi đoán vậy?」
Lớp Trưởng Skeleton lắc đầu. Cô ấy từ chối nhưng chính cô ấy mới là người cần chiếc nhẫn này. Rốt cuộc thù, cô đã trải qua rất nhiều năm bị bóng tối nuốt chửng, cô đơn ở tầng sâu nhất ảm đạm, nhưng vẫn cố gắng chịu đựng tất cả. Bằng chứng cho điều đó là cô vẫn giữ được nhân tính của mình. Trong nhiều năm, cô ấy đã kiên trì...... Mặc dù cô ấy có vẻ khăng khăng rằng mình chỉ mới 17 tuổi. Và tôi sẽ không đề cập đến chủ đề đó vì nó quá đáng sợ.
Khi tôi ép cô ấy nhận chiếc nhẫn bất chấp sự phản đối của cô ấy, cô ấy vẫn vui vẻ đeo nó vào. Mọi chuyện sẽ ổn chứ? Chẳng phải nó sẽ rơi ra vì không có gì ngoài xương sao?