CHIẾN THẦN BẤT BẠI

Chương 1098 “Hợp tác vui vẻ!”

Khương Vy Nhan gật đầu, siết chặt nắm đấm, khẽ cắn răng thầm khích lệ bản thân.

 

Khương Vy Nhan, mày có thể làm được!

 

“Anh Tiêu, chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ hôm nay như vậy cũng có thể xem là ổn nhỉ?”

 

Leslie Chen nhỏ giọng nói với Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn không đáp lời chỉ khẽ gật đầu xem như cho anh ta câu trả lời thỏa đáng.

 

Leslie Chen mới thở phào nhẹ nhõm nói với Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn: “Chúng tôi còn phải gấp rút trở về trụ sở chính báo cáo kết quả nhiệm vụ nên không thể ở lại, hy vọng sau này hai bên có thể hợp tác vui vẻ”.

 

“Hợp tác vui vẻ!”

 

Khương Vy Nhan vội vã đứng lên bắt tay nói tạm biệt với Leslie Chen.

 

Bên này.

 

Thất trưởng lão vẫn chưa về đến Dược Vương Cốc thì tin tức đã truyền đến Dược Vương Cốc.

 

Đại trưởng lão nghe tin dữ này thì suýt ngất tại chỗ.

 

Các trưởng lão khác của phái cấp tiến cũng rụt cổ cúi đầu không nói gì.

 

“Tôi đã nói rồi, chúng ta chỉ cần an phận thủ thường, bảo vệ tốt số tài sản của Dược Vương Cốc là được. Còn các người thì sao, cứ đánh bên này, dẹp bên kia, kết quả ra sao? Ngay cả thị trường Giang Trung cũng chẳng thu được lợi ích gì, đã bị người khác cấm vận”.

 

Đại trưởng lão đau đầu nhức óc đập bàn nói.

 

“Đại trưởng lão, bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, chúng ta nên nghĩ cách làm sao để đối mặt với tình hình này”.

 

Lục trưởng lão than khóc nói.

 

Cùng lúc tin tức được truyền đến thì đã có hàng trăm doanh nghiệp y dược chấm dứt mối quan hệ hợp tác với Dược Vương Cốc.

 

Rất nhiều người trồng thuốc cũng tuyên bố rút khỏi liên minh người trồng thuốc của Dược Vương Cốc.

 

Tin tức xấu cứ nối tiếp nhau như bông tuyết truyền đến, Dược Vương Cốc có nguy cơ bị đỉnh Thái Sơn đè bẹp.

 

Mất đi nguồn tài chính từ bên ngoài, Dược Vương Cốc lấy gì nuôi sống nhiều người như vậy đây?

 

“Chúng ta phải cử người đến tập đoàn Vy Nhan thương lượng mới được. Tôi nghĩ dù họ có mạnh tay thì cũng không dám làm thật, cả Hoa Quốc này ai cũng biết đến thế lực của Dược Vương Cốc”.

 

Tam trưởng lão đập bàn đứng dậy nói.

 

“Tất nhiên phải đàm phán rồi, vấn đề là ai đi đây, đàm phán thế nào. Chuyện này tuyệt đối không thể bảo ông Thất đi được nữa, phải đổi người khác, thậm chí có thể cho đối phương một chút lợi”.

 

Đại trưởng lão trầm giọng nói.

 

“Tôi đi!”

 

“Tôi đi!”

 

Vài trưởng lão đồng loạt giơ tay lên tỏ ý muốn đến công ty Vy Nhan một chuyến.

 

Thật ra đám người này đa số đều có suy nghĩ giống Tam trưởng lão, cứ nghĩ Khương Vy Nhan tuyệt đối không dám cấm vận Dược Vương Cốc thật, cô chỉ nói đùa thôi.

 

Cùng lắm thì nói mấy câu cứng rắn, lúc đó cho cô vài lợi ích, chuyện này sẽ êm xuôi.

 

“Ông Ngũ, ông đi đi, nhưng thái độ phải thành khẩn vào”.

 

Đại trưởng lão nói với vẻ sâu xa.

Nghe thế Ngũ trưởng lão vỗ ngực nói: “Yên tâm đi, tôi đảm bảo sẽ bắt con đàn bà đê tiện Khương Vy Nhan phải đó rút lại những quyết định đã ban hành”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi