CHIẾN THẦN BIẾN

- Cô bé này rất không tầm thường, giống như ngươi, nàng cũng không thi triển ra toàn bộ thực lực!

Thanh Long lão tổ bỗng nhiên nói.

- Ồ? Ngươi nói rằng nàng cũng không thi triển ra toàn bộ thực lực ư?

Đằng Phi hơi nhíu mày, hắn vừa mới suy nghĩ chuyện ngày mai đi Lăng gia bái phỏng, nhưng nghe Thanh Long lão tô nói vậy, lập tức sinh ra vài phân hứng thú.

- Đương nhiên, Hoàng Kim Đấu Khí a, ha hả, không nghĩ tới ở trong này mà lại có thể nhìn thấy truyền nhân của Hoàng Kim Đấu Khí, thật sự là có chút bất ngờ!

Giọng điệu của Thanh Long lão tổ làm cho Đằng Phi càng thêm bất ngờ, bởi vì Thanh Long lão tổ tràn ngập cảm khái, điều này đối với tên lúc nào cũng cuồng vọng này thì chính là rất hiếm thấy.

- Hoàng Kim Đấu Khí rất cường đại hay sao? Đằng Phi hỏi.

- Đương nhiên, lão tổ ta năm đó từng tận mắt thấy có người sử dụng Hoàng Kim Đấu Khí, thực lực cường đại đến mức khiến người ta phải run rẩy, cũng không phải cô bé con này có thể so sánh được.

Thanh âm của Thanh Long lão tổ có chút trầm thấp, dường như là đang nhớ lại cái gì đó.

Sau đó, Thanh Long lão tổ nói:

- Tuy nhiên, nếu người thi triển ra toàn bộ thực lực, cô bé này cũng không phải là đối thủ của ngươi!

Đằng Phi cũng không quá hưng phấn, bởi vì hắn đã nghe được từ trong lời của Thanh Long lão tổ rằng, nếu mình muốn chiến thắng chủ nhân của lầu số 1 có lòng dạ hẹp hòi này, e rằng cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

- Đều đã trôi qua rồi, tất cả đều giống như mây khói bay đi, ngay cả truyền nhân của Hoàng Kim Đấu Khí cũng nhập thế, tiến vào học viện để đọc sách, sự thay đổi này cũng không phải là lớn một cách bình thường đâu!

Thanh Long lão tổ tiếp tục cảm khái.

- Nhập thế? Ngươi muốn nói rằng gia thế của cô gái này cũng xuất phát từ những Thánh địa kia ư?

Trong đầu Đằng Phi hiện lên bóng dáng xinh đẹp của Lục Tử Lăng, không biết hiện tại nàng có khỏe hay không.

- Thánh địa ư? Đằng Phi, trước đây ta đã từng nói với người, trên đời này có một vài tuyệt đỉnh cao thủ, bọn họ gần như không xuất hiện trong thế tục, trong đó bao gồm những Thánh địa và Ma Cung kia, nhưng đồng thời, còn có một vài chỗ càng thêm thần bí hơn, cho dù là Thánh địa và Ma Cung cũng sẽ không dám tùy tiện chiêu chọc bọn hắn!

Thanh Long lão tổ nói ra một cầu kinh người.

- Còn có loại địa phương này ư? Đúng rồi, lão tổ, lần trước Bạo Long từng nói qua, Vực ngoại chiến trường kỳ thật là một đoạn thông đạo đặc biệt, đại lục này của chúng ta được xưng là Nam Vực, ngươi có biết chuyện này là thế nào không?

Đăng Phi đột nhiên hỏi.

- Cái này thì lão tổ ta cũng biết một ít! Thanh Long lão tổ nói:

- Đại lục của chúng ta vào thời viễn cổ thì đúng là được gọi là Nam Vực, Nam Vực rất lớn, mênh mông vô cùng, nếu không có khả năng vượt qua không gian, lại không muốn dùng truyền tống trận, thì muốn bay đến bên kia, không ăn không uống, không ngủ không nghỉ, cũng phải dùng mất mấy chục năm mới tới được.

Điều này cũng giống như người đi từ Thanh Nguyên Châu đến để đồ, sử dụng truyền tống trận từ thời viên cô lưu lại, nếu không có truyền tông trận, ngươi sẽ phải đi mất bao lâu thời gian đây?

Đằng Phi gật gật đầu, điều này rất đúng, chỉ riêng một Hoàng triều Chân Võ mà đã to lớn như vậy rồi, nếu là toàn bộ đại lục Nam Vực này, khẳng định sẽ còn lớn hơn nữa. Đằng Phi bỗng nhiên sinh ra hứng thú rất đậm đối với việc thăm dò vùng đất thần kỳ này.

- Ở Vực ngoại chiến trường có một đoạn thông đạo, có thể đi thông tới Trung Châu, mặt khác, ở phía nam của Nam Vực còn có biển sâu vô tận, ta cũng chưa từng đi qua Nam Vực, rất nhiều chuyện cũng là do nghe người khác nói mà biết thôi.

Sau đó, Thanh Long lão tổ nói:

- Có lẽ, chỉ có đạt tới cấp bậc Đại để thì mới có năng lực thăm dò thế giới khổng lồ này, lão tổ ta năm đó chỉ còn thiếu một chút nữa đến. . . Chỉ cần vượt qua thiên kiếp, thì sẽ trở thành cường giả cấp Đế, con bà nó, thật đáng tiếc!

Giọng điều lúc này của Thanh Long lão tổ mới có vẻ trở lại bình thường.

- Vậy thì năm đó, lão tổ ngươi nhất định đã từng du lịch qua rất nhiều địa phương phải không?

Đằng Phi rất muốn biết các loại truyền thuyết về thế giới này, vì thế hắn rất khiêm tốn thính giáo Thanh Long lão tổ.

- Đó là đương nhiên, tuy rằng lão tổ ta chưa từng đi qua ra khỏi Nam Vực, nhưng toàn bộ Nam Vực này thì rất ít chỗ mà lão tổ ta chưa đặt chân qua! Thanh Long lão tổ ngạo nghễ nói:

- Cho nên, những Thánh địa kia, Ma Cung kia, còn có một vài thế lực bí ẩn kia nữa, lão tổ ta cũng đều biết hết!

- Vậy theo lão tổ người phán đoán, Thiên Đạo Ngũ Thập Đấu Mạch Đại Pháp mà ta tu luyện kia, là đến từ chỗ nào?

Đằng Phi hỏi một câu mà hắn đã giấu trong lòng rất lâu rồi, bởi vì trên đời này, ngoài Thanh Long lão tổ ra, tạm thời hắn không thể cùng bất kỳ kẻ nào nói tới Thiên Đạo Ngũ Thập Đấu Mạch Đại Pháp này cả.

- Không biết!

Thanh Long lão tổ trả lời cực nhanh, thái độ vô cùng rõ ràng, làm cho Đằng Phi cảm thấy con rắn này chắc gì đã phải là cái gì cũng biết" như nó tự khoác lác, tuy nhiên Thanh Long lão tổ không muốn nói, tất nhiên hắn cũng không có biện pháp nào để hỏi ra được.

Đằng Phi chỉ đành bĩu môi xem thường.

- Dù sao, về sau gặp phải truyền nhân của Hoàng Kim Đấu Khí này, mà nàng lại muốn giao chiến với người, thì người nhất định phải cẩn thận một chút, không nên muốn giết chết nàng, như vậy thì phiền toái của người sẽ rất lớn đấy!

Thanh Long lão tổ cảnh cáo Đằng Phi, tiếp tục nói:

- Đúng rồi, có một tin tức tốt muốn nói cho ngươi biết, Thanh Long lão tổ vĩ đại là ta đây, trải qua thời gian tu luyện rất lâu, rốt cục đã tu luyện linh hồn lực tới mức phi thường cường đại rồi, lão tổ ta chính là thiên tài a! Ha ha ha ha. . . nếu ngươi còn gặp phải đối thủ dưới cấp Thánh, nếu không đánh lại được, thì lão tổ ta cũng có thể giúp người tiêu diệt đối phương, căn bản không cần sử dụng tới Thánh khí nữa!

Đối với Đằng Phi mà nói, đây đích thật là một tin tức phi thường tốt, lần trước nếu không phải có Thanh Long lão tổ ra tay giúp đỡ, vậy thì Đằng Phi căn bản không có khả năng thoát khỏi hai tên Đấu Tôn của Hắc Thủy Ma Cung kia.

- Được rồi, tiểu tử, người tiếp tục đi làm chuyện của mình đi, lão tổ ta phải tiếp tục tu luyện!

Thanh Long lão tổ nói xong, lập tức im bặt, không chút tiếng động nào nữa.

Đằng Phi trở lại phòng, bắt đầu tu luyện Long Chúng Thiên trong Bát Bộ Thiên Long Quyết.

Đối với việc tu luyện Long Chúng Thiên, khi trước Thanh Long lão tổ đã dạy cho Đằng Phi cách nhập môn, nhưng những thứ khác thì lại không lộ ra một câu nào, khi Đằng Phi tu luyện đến cảnh giới nhất định, Thanh Long lão tổ mới nói cho Đằng Phi biết, Long Chúng Thiên trong Bát Bộ Thiên Long Quyết cũng giữ địa vị rất quan trọng!

Long Chúng Thiên, chủ tu chính là Hậu Thổ lực, tăng lên lực lượng và phòng ngự của người tu luyện.

Về mặt lực lượng, sơ cấp là Hổ Báo lực, trung cấp là Tượng Hùng lực, cao cấp là Long lực!

Mà về mặt phòng ngự, từ thấp đến cao chia làm Mộc bì, Thạch bì, Thiết bị, Kim bì, Hậu Thổ bì! (da như gỗ, da như đá, da như sắt, da như vàng, da như đất)

Trong đó, về mặt lực lượng, hiện Đằng Phi đã tu luyện tới Tượng Hùng lực đỉnh phong, khó khăn lắm mới chạm được tới Long lực. Về phòng ngự, Đẳng Phi đã tu luyện đến cảnh giới Thạch bì đỉnh phong, chỉ kém một bước là đạt tới Thiết bi!

Dựa theo Thanh Long lão tổ nói, nếu tu luyện lực lượng đến Long lực, như vậy thì không cần bất kỳ đấu khí và chân nguyên nào, một quyền đánh ra cũng đều có uy lực đánh nát cả ngọn núi.

Nếu tu luyện phòng ngự đến mức tận cùng, đạt tới Hậu Thổ bì, như vậy, trên đời này gần như không có người nào có thể làm bị thương đến thân thể của người nữa!

Nếu tu luyện cả hai thứ đến mức tận cùng, như vậy thì Long Chúng Thiên trong Bát Bộ Thiên Long Quyết sẽ được coi là tiến vào cảnh giới đại thành, đến lúc đó, khí huyết như rồng!

Đây cũng là nguyên nhân mà năm đó Thanh Long lão tổ có được thực lực mạnh mẽ như thế!

Thanh Long lão tổ trước kia độ kiếp, trên nhiều khía cạnh, thì đã cường đại như Chân Long rồi!

Đằng Phi cũng không hài lòng đối với tiến độ tu luyện Long Chúng Thiên của mình, tuy rằng theo Thanh Long lão tổ nói, Đằng Phi đã tiến vào cảnh giới cao cấp của Long Chúng Thiên, bởi vì từ khi hắn tu luyện Bát Bộ Thiên Long Quyết đến hiện tại, vẻn vẹn chỉ dùng ba năm thời gian, mà đã đạt tới Tượng Hùng lực và Thạch bì, cứ tiếp tục như vậy, có thể không đến mười năm thì hắn đã tu luyện Long Chúng Thiên đến cảnh giới đại thành rồi!

Tuy nhiên Đằng Phi là không hài lòng đối với trạng thái lúc này của mình, tốc độ tăng lên của hắn trong mắt người bình thường thì đã có thể nói là yêu nghiệt rồi, nhưng theo Đằng Phi thấy, mình vẫn còn xa mới đủ cường đại!

Hắn cần một phương thức tăng lên nhanh hơn, mà chiến đấu chính là các tốt nhất để tăng lên thực lực!

Không ngừng chiến đấu, không ngừng tăng lên, Đằng Phi nhớ rất rõ, mỗi lần mình đi vòng qua làn ranh sinh tử, thì cũng là lúc thực lực tăng lên nhanh nhất!

Đúng vậy, ta cần chiến đấu!

Vừa nghĩ, Đằng Phi vừa chậm rãi nhận định, bắt đầu tu luyện Long Chúng Thiên, làn da vốn còn bóng loáng, nhưng khi bắt đầu vận hành Long Chúng Thiên, làn da đã bắt đầu trở nên cứng rắn, màu sắc cũng biến thành màu đá xám.

Khí huyết mênh mông từ trong thân thể Đằng Phi phát ra, nếu lúc này có người thấy bộ dáng của Đằng Phi, nhất định sẽ bị dọa cho nhảy dựng lên, bởi vì lúc này Đằng Phi gần như đã hóa thành một bức tượng đá rồi!

Khu chữ Thiên, trong lầu số 7, một đám người đang ngồi tán gẫu, nhóm người này chính là các học sinh từ Học viện Huyền Vũ tại Tây Thùy xa xôi tới trao đổi. Những sự phụ đi cùng bọn họ thì ở trong các tòa lầu khác.

Nhóm người này có tổng cộng hơn năm mươi người, trong đó có hơn hai mươi người là học sinh, hơn ba mươi người còn lại kia thì đều là lão sư.

Khi quan hệ giữa hai đại đế quốc dịu đi, loại trao đổi này càng lúc càng tăng lên, làm nhóm đầu tiên, Học viện Huyền Vũ vô cùng coi trọng, cho nên bất kể là lão sư hay là học sinh, có thể tới đây thì đều là những người ưu tú nhất.

Hơn hai mươi học sinh này cũng không phải tất cả đều được bố trí sống trong tòa lầu này, nhưng do muốn ngồi nói chuyện với nhau, nên những người này mới đi vào trong lầu số 7 mà thôi.

- Ha ha! học viện của Hoàng triều Chân Võ này thật đúng là rất có ý tứ, các ngươi có nghe nói chưa, trong Học viện Chân Võ lại còn có hai cô gái Vũ nhân tộc đến từ Hoàng triều Huyền Vũ chúng ta, còn có rất nhiều người đang tranh giành ái mộ họ nữa đấy.

Một người trẻ tuổi khuôn mặt sáng sủa vừa cười vừa nói.

- Ta cũng nghe nói chuyện này, còn nghe nói có một người tên là Đằng Phi, hôm nay thành công tiến vào trong phòng ngủ của đối tỷ muội kia, mãi tới tận khuya mới đi ra, khiến cho rất nhiều người bất mãn nữa!

Một người khác nói.

Một cô gái xinh đẹp ngồi trong đám người này, khi nghe tới cái tên Đằng Phi, lông mày khẽ nhướng lên, trong cặp mắt trong veo kia trong mang theo một tia u buồn, nhớ tới vài năm trước ở Hải Uy Thành, thấy thiếu niên kia, trong lòng nghĩ:

"Tên giống nhau. . . Gia gia nói rằng hắn đã về phương Đông, Đằng Phi nay chính là hắn ư? Thật sự là rất lâu không thấy rồi! Nếu đúng là hắn, vậy thì hắn quen biết đôi tỷ muội Vũ nhân tộc đến từ Tây Thùy, cũng là chuyện bình thường."

- Thái Vân, ta nhớ rõ người đã từng nói với ta răng, người quen một tên nhóc rất ưu tú, cũng tên là Đằng Phi, hình như tại Hải Uy Thành của các ngươi thì còn rất có danh tiếng nữa, sẽ không phải là tên Đăng Phi này chứ?

Bên cạnh cô gái xinh đẹp này, một nữ sinh nhìn nàng, cười khẽ hỏi, trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh lại, mọi người đều có chút kinh ngạc nhìn về phía cô gái xinh đẹp này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi