CHIẾN THẦN BIẾN

Chương 99: Nổi danh

Triệu An không thèm nhìn Tử tước Giang Lộ xanh mặt đi ra, đi tới chỗ Đằng Phi, xin lỗi nói:

- Đằng Phi công tử, thật ngại quá, chiêu đãi không chu toàn, mời công tử thứ lỗi.

Lúc này Đằng Phi càng thêm khẳng định hoàng tử từng mời gọi mình, chính là Đại hoàng tử Hoàng triều Huyền Vũ. Không phải thế, vị thành chủ đại nhân tước vị Bá tước này sẽ không thể khách khí với mình như vậy.

- Không sao, làm thêm phiền tới thành chủ đại nhân, khiến ngài chê cười rồi. Đằng Phi cười khẽ.

- Không có gì, có mấy người ỷ vào thân phận địa vị cao quý của mình liền coi trời bằng vung, không thèm nhìn tới ai. Cho bọn họ chút bài học, cũng có thể làm bọn họ tỉnh táo lại, biết mình là ai.

Triệu An nhàn nhạt nói xong, sau đó nói với Đằng Phi:

- Đằng công tử không cần không chấp nhặt với bọn họ, cứ quên chuyện này đi, đêm nay cứ chơi vui vẻ là được!

Nói xong, Triệu An lại dân đoàn người rời đi, chẳng qua lúc này đã không còn ai trong đại sảnh yến hội dám coi thường Đằng Phi!

Tử tước Giang Lộ, tuy rằng gia tộc của hắn không thể sánh với gia tộc Tử tước Hạ Hầu Đỉnh, nhưng cũng là quý tộc thừa kế lâu năm của đế quốc, luận thế lực thì mạnh hơn phủ thành chủ không thể thừa kế.

Mà hôm nay Triệu An lại vì một tiểu tử đến từ Đông Phương, không tiếc đắc tội Tử tước Giang Lộ, thậm chí đuổi bọn họ khỏi phủ thành chủ, điều này làm cho mọi người chấn động.

Quý tộc lâu năm, bình thường có thể không hiện bóng dáng, nhưng đến thời điểm mấu chốt, bọn họ có thể bày ra thực lực rất kinh người.

Giang gia tuyệt đối có máu mặt ở Hải Uy Thành, hôm nay bị thiệt vì Đằng Phi, tuy rằng không tổn thất gì, nhưng mà thể diện... thiệt lớn rồi.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng hô to: - Tử tước Hạ Hầu đến!

Theo tiếng hô, Hạ Hầu Đỉnh từ bên ngoài vào, vẻ mặt tươi cười bắt chuyện với mọi người, nhìn thấy Đằng Phi liền tươi cười vui vẻ, trực tiếp tiến tới, hiền lành nhìn Đằng Phi: - Thì ra ngươi cũng đến đây, ta còn vừa đến quý phi, chuẩn bị đi cùng ngươi nữa.

Những lời của Hạ Hầu Đỉnh, như hòn đá lớn ném vào hồ nước còn chưa bình lặng, lại gây ra trận sóng lớn hơn.

Đúng là một sóng chưa xong, sóng sau lại đến!

Hôm nay người có thể đến tham gia yến hội đều là người có máu mặt ở Hải Uy Thành, ngành nghề nào cũng có, đa số đều là quý tộc đế quốc.

Cũng không phải mọi người đều quen biết Đằng Phi, biết được lại lịch của hắn. Lúc này thấy hai đại đầu sỏ Hải Uy Thành, thành chủ cùng Tử tước Hạ Hầu Đinh lại đều thân thiết với thiếu niên này, đều hết sức kinh ngạc, không nhịn được bắt đầu dò hỏi thân phận Đằng Phi.

Khi biết được thiếu niên này chính là con trai của Đằng tam gia năm đó, rất nhiều người nhìn về phía Đằng Phi, trong ánh mắt tràn ngập khiếp sợ.

Không ai ngờ tới, Tam gia Đằng gia năm đó tung hoành Hải Uy Thành, lại có đứa con trai vĩ đại như vậy!

Xem ra, tương lai Hải Uy Thành này sẽ không còn bình tĩnh nữa!

Trong thời gian tiếp theo, bắt đầu nhiều người tới kết giao với Đằng Phi, khiến cho nguyện vọng muốn ăn gì đó của Đằng Phi cùng Lăng Thi Thi hoàn toàn thất bại.

Đằng Phi không thể không dẫn Lăng Thi Thi cùng nói những lời dối trá, ứng phó những giai tầng thượng lưu Hải Uy Thành này.

So sánh lại, Lăng Thi Thi có vẻ thành thạo hơn, từng lời nói nụ cười của nàng đều rất khéo, dù cho thầy dạy lễ nghi nghiêm khắc nhất cũng đừng mơ moi ra một chút xíu lỗi nào.

Nào còn có thể nhìn ra vẻ hung dữ hở chút là ra tay đánh người chứ? Đằng Phi vừa cười dối trá, trong lòng vừa nghĩ: trong sách nói đúng, phụ nữ là sinh vật phức tạp nhất trên đời này.

. - Đằng công tử, ta là hội trưởng công hội thợ rèn ở Hải Uy Thành, phẩm chất vũ khí sản xuất từ nhà Đằng công tử rất tốt, có hứng thú trở thành gia tộc đại diện cho Công hội thợ rèn hay không?

Một lão già béo ục ịch, đầu lưa thưa mấy sợi tóc chen vào đám người, cười hì hì nói với Đằng Phi.

Những người xung quanh đều rất tôn kính lão già béo này, trong ánh mắt nhìn về phía Đăng Phi cũng tràn ngập hâm mộ.

Trở thành gia tộc đại diện cho công hội thợ rèn đó, vậy thì làm ăn sẽ tốt hơn ba phần! Đó là con số rất dụ người, lập tức có không ít các quý tộc trong nhà làm mối mua bán vũ khí liền đỏ cả mắt.

Giật mình nhìn về phía Đằng Phi, thầm nghĩ rốt cuộc người này có lại lịch gì? Đáng để hội trường đại nhân công hội thợ rèn bình thường luôn trịch thượng, bây giờ lại chủ động tỏ ý tốt?

Chẳng lẽ vì chuyện hôm nay? Nhưng lão già béo ú này bình thường còn không thèm liếc tới chủ đại nhân!

Dựa vào cây chùy sắt, mạnh mẽ đập ra thân phận quý tộc Tử tước thừa kế!

Người như vậy, cũng sẽ vì mục đích gì đó, đi nịnh bợ Đằng Phi?

Đằng Phi cũng mờ mịt, hắn thật sự không biết lão già béo này, cũng không thể tìm được chút xíu giá trị gì để đối phương đầu tư.

Đúng thế, hắn có Thiên Đạo Ngũ Thập Đấu Mạch Đại Pháp, hắn có Bát Bộ Thiên Long Quyết, hắn có Thánh khí Phượng Hoàng Kiếm... Những những thứ này đều là thứ không thể bại lộ được!

Đó đều là bí mật lớn nhất của hắn, như vậy đối phương càng không thể biết.

Đằng Phi đang mơ hồ khó hiểu, Lăng Thi Thi lại phản ứng rất nhanh, lập tức mỉm cười ngọt ngào, gật đầu nói:

- Được, đương nhiên là được, còn không biết ngài... phải xưng hô thế nào đây?

- Ha ha, tiểu cô nương xinh đẹp, cứ gọi ta Ai Lý thúc thúc là được.

Lão già béo ú kia cười hì hì nhìn Lăng Thi Thi, lại nhìn Đăng Phi, miệng khen ngợi:

- Đúng là xứng đôi mà!

Lăng Thi Thi mặt cười ửng đỏ, săng giọng: - Ai Lý thúc thúc này, ngài nói gì vậy, ta là tỷ tỷ hắn!

- Hắc hắc, tỷ tỷ càng tốt, biết thương người.. Lão già béo vuốt mấy cọng tóc ít ỏi, sau đó trừng Đằng Phi: - Tiểu tử kia, có thời gian thì đi chỗ ta ngồi chơi!

Xong rồi cũng không nói gì nữa, cầm ly rượu trên khay của người hầu đi ngang qua, nói với Đằng Phi một tiếng liền bước đi.

Đến bây giờ Đằng Phi vẫn còn hồ đồ, nhìn bóng dáng lão già béo kia, vẻ mặt khó hiểu. Lăng Thi Thi ở bên cạnh nói nhỏ:

- Đồ ngốc, hắn bảo người đi chỗ hắn ngồi, người đi là được, ở đây nhiều người lắm mắt, tự nhiên không tiện nói chuyện!

Đằng Phi bừng tỉnh hiểu ra, nhìn Lăng Thi Thi: - Cô thật là biết nhiều quá!

Lăng Thi Thi bĩu môi, lẩm bẩm: - Bây giờ biết chỗ tốt có tỷ tỷ rồi chứ?

Theo Triệu An, Tử tước Hạ Hầu cùng Ai Lý hội trưởng Công hội thợ rèn Hải Uy Thành cùng tỏ vẻ thân cận Đằng Phi, người tới gần Đằng Phi ngày càng nhiều, làm cho Đằng Phi có cảm giác đối phó không ổi. Nếu không có Lăng Thi Thi ở bên cạnh, chỉ sợ Đằng Phi đã sớm chạy trối chết.

Cho dù hắn đã 14 tuổi, hắn vẫn chỉ là thiếu niên không có bao nhiêu từng trải, không phải cái gì cũng biết.

- Chào Đằng công tử, ta là chủ hiệu thuốc Diệu Thủ Hồi Xuân ở bắc thành, ta muốn bàn chuyện hợp tác với Đằng công tử....

- Đằng công tử, ta là chủ cửa tiệm vũ khí Vô Kiến Bất Tồi...

- Chào Đằng công tử... - Đằng công tử....

Đêm yến tiệc năm mới này, gần như trở thành yến hội chiêu đãi của riêng Đằng Phi. Cả buổi tối này, Đằng Phi hoàn toàn trở thành nhân vật chính:

Nhưng mãi cho đến khi yến hội kết thúc, Đằng Phi cũng không hiểu được rất cuộc là thế nào. Vốn Hải Uy Thành không chào đón Đằng Phi, tại sao giữa một đêm trở nên nóng phỏng tay như thế?

Chẳng những Đằng Phi không rõ mọi chuyện, rất nhiều quý tộc đang nhắm vào kinh doanh của Đằng Phi cũng cảm thấy khó hiểu.

Tuy nhiên luôn có người cố ý, bọn họ biết được càng nhiều hơn.

- Các ngươi biết cái gì, hai Đại Đấu Sư phó hội trưởng Hồng Nhật Hội, huynh đệ Đông Dũng và Đông Bằng kia không phải chết trong tay ai khác, mà là Đằng Phi giết. Đông Dụng trọng thương tại chỗ, Đông Bằng trực tiếp bị giết, sau khi Đông Dũng trở về cũng không chống nổi...

Có người nói thẳng ra chuyện ngày hôm đó.

- Trời ạ, Đông Bằng và Đông Dũng, nghe nói là hai Đại Đấu Sư bậc sáu, lại đúng là chết trên tay Đằng Phi. Vậy chẳng phải Đằng Phi có thực lực Đấu Tôn hay sao?

Có người hô to hỏi.

- Nghe nói Đằng Phi này căn bản không có đấu khí, một thân thần lực không gì cản nổi, ngày đó giết Hồng Nhật Hội máu chảy thành sông! Sau lại Ngô Dụng hội trưởng Hồng Nhật Hội dẫn theo cung phụng cấp bậc Đấu Tôn đi tìm Đằng Phi báo thù, lại bị người bên cạnh hắn dọa cung phụng Đấu Tôn kia sợ quá chạy mất. Cho nên, Đằng Phi này cũng giống như phụ thân hắn năm đó, không phải kẻ dễ chọc.

Người biết nội tình cười lạnh nhìn sắc mặt quý tộc kia trở nên không dễ coi.

Mọi người liền bừng tỉnh hiểu ra, thầm nghĩ khó trách thành chủ và Tử tước Ha Hầu thân thiết với Đằng Phi như thế. Hóa ra Đằng Phi trẻ tuổi đến kỳ cục này lại mạnh đến vậy, không có đấu khí, tức là võ giả bình thường, lại có thể liên trảm hại Đại Đấu Sư cao cấp, phóng mắt khắp đế quốc thực lực này cũng có thể coi là hạng nhất rồi!

Các quý tộc vốn nhắm vào mối làm ăn của Đằng gia, lúc này có cảm giác vác đá đập chân mình. Bọn họ không ngờ lời đồn về Đằng Phi lại là thật, chẳng những tiểu tử này có thực lực mạnh mẽ, lại còn được thành chủ và Tử tước Hạ Hầu ưu ái, xem ra trong thời gian ngắn không thể nào đối phó mối làm ăn của Đằng gia được.

Hậu hoa viên phủ thành chủ, Bá tước Triệu An thành chủ cùng Tử tước Ha Hầu Đỉnh đang uống rượu.

Triệu An hơi nhăn mày, ánh mắt sâu xa lúc này trở nên tan rã, nói nhỏ: - Cũng không biết chúng ta làm vậy, có thể khiến hắn phản cảm hay không.

Hạ Hầu Đinh lắc đầu, khẽ cười nói:

Đứa nhỏ này, tính tình giống y như phụ thân nó nằm đó. Người khác tốt với hắn một phần, hắn sẽ trả lại mười phần. Người khác khi dể hắn một chút, hắn sẽ trừng mắt tất báo. Cho nên, thành chủ không cần lo lắng, chỉ là ta không rõ lắm, làm sao điện hạ biết được hắn?

Triệu An cười khẽ, nói:

- Nói tới, chuyện này còn liên lụy đến một việc khác. Lục công tử Hắc Thủy Ma Cung truy đuổi hai vị công chúa Vũ nhân tộc, lại bị Đằng Phi phá hỏng. Khi đó vừa lúc gặp gỡ điện hạ, Lục công tử Hắc Thủy Ma Cung yêu cầu điện hạ hỗ trợ, điện hạ không dễ từ chối, liền đáp ứng. Lúc nhìn thấy Đằng Phi, phát hiện bộ pháp của Đằng Phi cực kỳ lợi hại, không một ai bên cạnh điện hạ có thể đuổi theo hắn, cho nên điện hạ mới động lòng yêu tài.

- Thì ra là thế.

Ánh mắt Hạ Hầu Đỉnh lóe lên, trong lòng lại nhớ tới một chuyện khác, năm đó khi di thể Đằng Vân Chí đưa trở về, những người trở về cùng hắn từn tìm kiếm gì đó ở Đằng gia. Còn Đằng Phi không có đấu khí, lại có được thực lực mạnh đến thế, có thể nào liên quan tới sự kiện năm đó hay không?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi