CHIẾN THẦN CUỒNG PHONG

Chương 18

Đối diện với sự khiêu khích, trong mắt Tần Vũ Phong thoáng qua một tia ớn lạnh.

“Tên kia, trừng cái gì mà trừng, không phục à?”

Quách Tuấn Hùng kiêu ngạo, đưa †ay ra ôm ấy cái eo nhỏ của Lâm Yến Vân, giống như thắng được chiến lợi phẩm vậy.

“Anh Quách, anh cần gì phải chấp nhặt với anh ta, thế không phải chỉ làm thiệt hại thân phận của anh sao?”

Lâm Yến Vân cười nói.

“Cũng đúng!”

Quách Tuấn Hùng gật gật đầu, nhìn Tân Vũ Phong nói: “Cái tên bất tài, vô dụng sống nhờ vào người khác như mày, không còn nhà họ Lâm nữa, có lẽ phải ngủ ngoài đường xó chợ Ị làm ăn mày rồi! Vừa hay nhà bọn tao đang tìm bảo vệ, nếu như mày quỳ xuống cầu xin tao, tao có thể cho mày công việc này!”

“Hừi”

Tần Vũ Phong cười giêu, nói ngang ngược: “Chỉ có một nhà họ Quách nhỏ bé, cũng dám kiêu ngạo trước mặt tôi? Một câu nói của tôi, có thể diệt hết nhà họ Quách cậu đấy!”

Anh là chiến thần Thiên Vũ, Tề Thiên cao quý!

Một lời có thể làm hưng thịnh tương lai đất nước, một lời có thể dẹp yên bốn phương tám hướng!

Xử lý một dòng họ nhỏ của Dương Hải thì không tốn mảy may sức lực.

Thế nhưng lời này lọt vào tai người bên cạnh thì lại quá kiêu ngạo rồi!

“Đồ vô dụng! Mày có là cái thá gì, mà cũng dám đánh đồng với ông đây? Mày kết hôn với Yến Vân ba năm, có tặng được quà gì quý giá cho cô ấy không? Nhìn thấy chiếc Porche 911 đó chưa, tao đặc biệt bỏ ra 6 tỷ mua tặng cho Yến Vân đấy!”

Quách Tuấn Hùng chỉ chiếc xe thể thao Porche đó với vẻ mặt đầy sự khoe khoang.

“Anh Quách, thật sao?”

Mắt Lâm Yến Vân liền sáng lên, cô ta kích động vô cùng.

“Đương nhiên! Em thích không?”

Quách Tuấn Hùng hỏi.

“Thích quá đi thôi!”

Lâm Yến Vân liều mạng gật đầu, mắt nhìn về chiếc xe đó, hoàn toàn không dời ánh mắt đi được.

“Yến Vân, đây là quà tân hôn anh tặng em! Ba ngày sau, hôn lễ của chúng ta sẽ được tổ chức ở khách sạn Caesar xa hoa nhất Dương Hải!

Đến lúc đó, anh sẽ mời bạn bè thân thiết đến, làm cho em trở thành cô dâu hạnh phúc nhất trên thế giới này!”

Nói xong, Quách Tuấn Hùng lại I móc ra một tấm thiệp mời, ném qua cho Tần Vũ Phong.

“Này nhóc, mặc dù mày là chồng cũ của Yến Vân, nhưng tao cũng không phải là người nhỏ nhen, mời mày đến ăn miễn phí một bữa!”

Quách Tuấn Hùng cười chế nhạo.

Lông mày Tần Vũ Phong nhíu chặt lại, trong lòng anh vô cùng khó chịu.

Anh đã điều tra rõ ràng, Lâm Yến Vân không phải là cô gái năm đó, làm chuyện này rối tung lên!

Nhưng mới vừa ly hôn xong, cô ta đã tìm người khác rồi, cái này cũng không có giới hạn quá rồi!

“À đúng rồi!”

Đột nhiên, Lâm Yến Vân như nghĩ ra điều gì đó, mở miệng nói: “Ba ngày sau, vừa hay cũng là sinh nhật của con đĩ Lâm Kiều Như đó. Tần Vũ Phong, anh với cô ta không phải có quan hệ rất tốt sao, dẫn cô ta đến cùng đi! Dù sao những năm nay, cô ta chưa từng đón sinh nhật một lần nào, có lẽ ngay cả bánh kem cũng chưa ăn được…”

Cái gì?

Ba ngày sau là sinh nhật của Lâm Kiều Như?

Nghe thấy thông tin này, Tân Vũ Phong nhếch nhếch mày, đồng thời trong lòng cũng đã có quyết định.

Lâm Kiều Như là con gái riêng, ở trong dòng họ bị ức hiếp, lăng nhục, tuổi thơ gần như không có kí ức tốt đẹp nào.

Nhưng lần này, Tân Vũ Phong muốn cho cô một cái sinh nhật khó quên, muốn khiến cô trở thành một đối tượng được tất cả mọi người ngưỡng mộ.

“Anh Quách, chúng ta về đi, đừng nhiều lời với anh ta nữa!” Lâm Yến Vân không kìm được mà thúc giục.

“Ha ha ha… người đẹp, em sốt ruột như vậy, có phải không đợi được muốn động phòng với anh không?”

Quách Tuấn Hùng cười híp mắt, nói.

“Đáng ghét~”

Lâm Yến Vân đấm nhẹ vào ngực gã, giọng điệu thì như tán tỉnh ve vãn.

Cái cử chỉ lẳng lơ đó, Tần Vũ Phong chưa từng thấy bao giờ.

“Ha ha… người đẹp xe thơm!”

Quách Tuấn Hùng ôm lấy Lâm Yến Vân, chuẩn bị bước vào trong chiếc.

xe Porche đó.

“Ầm ầm!”

Đột nhiên, một tiếng gầm rú của động cơ, giống như tiếng rống của dã thú, đột nhiên vang lên.

Chỉ thấy một chiếc xe .Jeep màu xanh đậm, đang lao vun vút đến, không hề giảm tốc độ, và đâm thẳng vào chiếc xe thể thao Porsche.

“Rầm!”

Tiếng động đinh tai nhức óc.

Chiếc xe thể thao Porsche đó đã bị tông nát và hư hại hoàn toàn.

Quách Tuấn Hùng với Lâm Yến Vân đều giật mình.

Chỉ thiếu chút nữa là bọn họ đã ngồi vào trong xe, đây đúng là chạm vai lướt qua tử thần.

“Trời! Ai mà không nhìn đường thế, mắt mù lái xe, muốn giết người sao?”

Quách Tuấn Hùng nổi giận đùng đùng đi tới trước, muốn tranh luận phải trái với chủ chiếc xe Jeep đó.

“Cạch!”

Đột nhiên, cảnh cửa chiếc xe deep đó mở ra, một người đàn ông vạm vỡ bước xuống với khí thế uy nghiêm đáng sợ, người đó là Tiêu Mặc Chiến.

Tiêu Mặc Chiến lạnh lùng nhìn Quách Tuấn Hùng, ánh mắt sắc bén như dao.

Cái khoảnh khắc đó, Quách Tuấn Hùng giật mình một cái, giống như bị tạt một gáo nước lạnh, tất cả sự nóng giận liền bị dập tắt, muốn mắng thì cũng nghẹn họng không nói ra được.

“Sao lại là anh?”

Lâm Yến Vân ngạc nhiên lên tiếng.

“Yến Vân, em quen cái tên này?”

Quách Tuấn Hùng hỏi.

“Anh ta là diễn viên mà Tần Vũ Phong mời đến, giả làm Hổ Úy ngũ phẩm trước mặt gia đình em!” Lâm Yến Vân nói một cách khinh thường.

“Làm cả buổi trời, thì ra là một kẻ lừa đảo?”

Quách Tuấn Hùng thở phào một hơi, rồi lấy lại vẻ kiêu ngạo trước đó, chỉ vào Tiêu Mặc Chiến mà chửi mát: “Cái thứ khốn nạn, vậy mà lại dám tông nát chiếc Porsche mới mua của ông đây! Lập tức quỳ xuống xin lỗi, bồi thường giá gốc, nếu không tao sẽ cho mày biết hậu quả của việc chọc giận ông đây là như thế nào!”

“Cút sang một bên! Muốn đối phó †ao, cũng không xem thử hiệu xe này?”

Tiêu Mặc Chiến trực tiếp ra tay, hung hăng đẩy Quách Tuấn Hùng ra.

“Ôi chao!”

Cả người Quách Tuấn Hùng loạng choạng, nhếch nhác vô cùng.

Gã đang chuẩn bị chửi ầm lên thì ánh mắt liếc nhìn thấy hiệu xe của chiếc .Jeep kia.

Toàn thân xe màu xanh đậm, ở phía trước còn khắc một chữ đỏ “Chiến”.

“Anh… anh là người của chiến khu?” Sắc mặt Quách Tuấn Hùng thay đổi rõ rệt.

Từ xưa đến này, người giàu không giành quan chứ!

c Gã thân là thiếu gia của nhà họ Quách có tài sản mấy trăm tỷ, nhưng đừng nói là gã, mà ngay cả bố của gã cũng tuyệt đối không dám chống đối với người của chiến khu.

Lâm Yến Vân ở bên cạnh cũng mở to mắt, trong lòng dâng lên một làn sóng cuồn cuộn ngất trời.

Không lẽ kẻ lừa đảo trong mắt cô ta, thật sự là Hổ Úy ngũ phẩm nào đó của chiến khu sao?

Thế Tần Vũ Phong, lại là thân phận cao quý thế nào nữa?

“Đại nhân, tôi đến đón ngài!”

Tiêu Mặc Chiến đi đến trước mặt Tần Vũ Phong, nói một cách cung kính.

“Đượ!

c Tần Vũ Phong gật gật đầu, trực tiếp ngồi vào trong xe .Jeep.

Ngay lập tức, chiếc .Jeep phóng vụt một cái, biến mất khỏi tầm nhìn của đám đông.

“Giả đấy! Nhất định là giả!”

Đột nhiên, Lâm Yến Vân giống như mẹ bị giẫm đuôi vậy, cô ta la hét chói tai: “Cái hiệu xe đó, nhất định cũng là giả mạo! Tần Vũ Phong chỉ là một tên vô dụng, sao có thể quen biết người của của chiến khu, nhất định là vì muốn chọc tức em nên mới chuẩn bị từ sớm rồi…”

“Không sai”

Quách Tuấn Hùng cũng gật gật đầu, ánh mắt hung ác nham hiểm: “Giả mạo Hổ Úy chiến khu, là một tội lớn! Nếu như bị anh nắm thóp được, bảo đảm sẽ khiến bọn họ ngồi tù mọt gông luôn, cả đời này không ngóc đầu lên nổi!”

Ở một bên khác.

Tần Vũ Phong ngồi trong xe .Jeep, nhớ lại những lời nói vừa nãy của Lâm Yến Vân.

Ba ngày sau, là hôn lễ của Lâm Yến Vân với Quách Tuấn Hùng, được tổ chức ở khách sạn Caesar.

Đồng thời, cũng là sinh nhật của Lâm Kiều Như.

Suy nghĩ một hồi, Tân Vũ Phong đột nhiên mở lời: “Tiêu Mặc Chiến, thay tôi sắp xếp mấy việc! Thứ nhất, giấu tên thu mua khách sạn Caeser!”

“Thứ hai, thay tôi chuẩn bị một món quà, phải là quà độc nhất vô nhị!”

“Tuân lệnh!”

Tiêu Mặc Chiến lập tức gật đầu.

Tần Vũ Phong thì khế cong môi cười, anh vô cùng mong chờ buổi tiệc ba ngày sau!

Kịch hay sắp bắt đầu!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi