CHIẾN THẦN CUỒNG PHONG

Chương 521: Dưa xanh hái không ngọt

Đừng nói đên những người ngoài kia, như bố của Ngọc Linh Long, Thần Nghiêm Vương, nhìn thấy con gái mình xảy ra chuyện như thế này, trái tim của ông đã tan nát.

Cơn tức giận của bậc đề vương và quyền thể như bị hắt một gáo nước lạnh, trong nháy mắt biển mắt, hai mắt ông hoa cả lên, chỉ thương tiếc nhìn con gái của mình.

Ngọc Linh Long bình tĩnh lại, chớp chớp mắt, làm tán đi nước mắt, vứt đi vẻ ngoài một thiểu nữ yêu đuối.

Đôi mắt cương nghị, khóe môi hơi mím lại Vẻ ngoài của cô ấy đã lầy lại vẻ kiêu hãnh trước đây.

“Bố, hãy suy nghĩ kỹ trước khi hành động!”. “Chuyện này không liên quan gì đến Lâm Kiều Nhựt”

“Cho dù có, con là Ngọc Linh Long, còn bố, Thần Nghiêm Vương, chúng ta chưa bao giờ ÿ thể bắt nạt người khác. Bồ không cần vì con mà xả giận đối với người khác, để rồi xảy ra những chuyện không hay!”

“Hơn nữa… Bồ, dựa xanh hái không ngọt, chút tình yêu bố thí kia, con không cân!”

Ngọc Linh Long nâng tay ưỡn ngực, sống lưng thẳng tắp.

Đây là niềm kiêu hãnh của một quận chúa Đại Ninh!

Đây là khí chất cần có của một người phụ nữ!

Tất cả những vị khách có mặt ở đây không hẹn mà đều vỗ tay tán thưởng Ngọc Linh Long.

Không hỗ là quận chúa Ngọc Linh Long!

Từ hôn thì sao?

Tình yêu của cô ấy bị cô phụ thì sao?

Quận chúa Ngọc Linh Long, chưa bao giờ từ bỏ niềm kiêu hãnh của mình!

Thần Nghiêm Vương bị con gái khuyên nhủ công khai như vậy, đã không còn muốn muốn trả thù Lâm Kiều Như, nhưng ông cau mày thở dài: “Ai… Nếu con đã quyết tâm như vậy, bồ cũng không còn gì để nói”

“Không hỗ là con gái của Thân Nghiêm Vương! Chỉ là hôm nay đã xảy ra chuyện như thể này phải làm sao đây?”

Thần Nghiêm Vương vuốt râu thở dài, không nói lớn tiếng, chỉ có hai đứa nhỏ vây quanh và ba người nhà họ mới có thể nghe thầy.

Trong lòng Ngọc Thừa Phong cũng không vui, một đám cưới tốt đẹp như vậy, chuyện đám cưới vốn là chuyện vui lớn nhất trong cuộc đời của em gái mình bỗng chốc trở thành trò cười!

Nhưng vào lúc này, Tần Thiên Vương bước tới, mỉm cười, tựa hỗ muốn nói cái gì Thần Nghiêm Vương cau mày, con trai của ông cô phụ con gái của ông, nhưng ông vẫn có thể cười Tần Thiên Vương không để ý chút Thần Nghiêm Vương bất mãn, cười nói: “Vương gia, tôi có một đề nghị. Ông xem thử có được hay không?”

Thần Nghiêm Vương từ lâu đã vì Tần Vũ Phong mà tức giận Tần Thiên Vương, nhưng Tần.

Thiên Vương dù sao cũng là chủ nhân của nhà họ Tần, đối với ông vẫn phải có chút thể diện.

Lúc này, Thần Nghiêm Vương cũng không thể hiện sự tức giận ra bên ngoài, cau mày hỏi: “Đề nghị gì?”

Tần Thiên Vương vẻ mặt xấu hỗ, nói: “Không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, Là lỗi của tôi. Tôi không dạy bảo Tân Vũ Phong cẩn thận. Dạy con không được, thật là xấu hỗ, xấu hối”

Tần Thiên Vương lẳn đầu tiên xin lỗi Trần Nghiêm Vương, thải độ rất thành khẩn, vì vậy vẻ mặt cứng ngắc của Thần Nghiêm Vương cũng nhẹ nhõm đi rất nhiều.

Con trai đã mạo phạm trước nhưng người bồ đã xin lỗi, điều đó là chính đáng.

Tân Thiên Vương nói tiếp: “Theo ý tôi, vẫn là để nhà họ Tân chúng tôi và nhà họ Ngọc tiếp tục hôn sự thì sẽ là một việc tốt, nhưng chú rễ lần lại đổi thành con trai thứ của tôi – Tân Thiên Lâm!

Lời nói ra khiển rất nhiều người khó tin!

Khi nghe lời đề nghị này, đôi mắt của Thần Nghiêm Vương đã mở to vì kinh ngạc!

Ngọc Thừa Phong bên cạnh càng không thể tin được!

Ông già này đang làm cái quái gì vậy?

Không có gì lạ sắc mặt của ba người gia đình này từ đầu cho đến bây giờ không được thích hợp Đặc biệt là Tần Thiên Lâm, mặc dù Ngọc Thừa Phong chỉ tiếp xúc với Tần Thiên Lâm trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng Ngọc Thừa Phong không thích vẻ ngoài của Tần Thiên Lâm cho lắm.

Đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thầy vẻ mặt mờ mịt như vậy của em gái anh ta trước toàn thể quan khách.

Một người đàn ông như vậy có thể đáng tin được hay sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi