CHIẾN THẦN SỞ BẮC

Chương 397

Các tiếng bàn tán vang lên, nhưng hầu hết mọi người đều nghiêng về phía Dương Xuyên.

Dẫu sao, so với thân phận cậu chủ của nhà họ Dương thì một Thanh Phong lạ hoắc có là gì đâu.

Nhưng vẻ mặt của nhóm Lý Hải Đông lại bình tĩnh đến mức đáng sợ.

Nhất là Lưu Tông Tín, ông ta còn thấy hơi nực cười.

“Sở Bắc…”

Lạc Tuyết lo lắng, khẽ kéo tay áo của Sở Bắc.

“Chờ chút, kịch hay còn chưa bắt đầu mà!”

Lạc Tuyết ngẩn ra rồi không nói gì nữa.

“Cậu chủ nhà họ Dương thì ghê rồi, oai thế cơ mà!”

Thanh Phong bật cười rồi cất giọng thản nhiên.

“Biết thế thì tốt, hôm nay cậu đây không rảnh chơi với anh, biến đi!”

Dương Xuyên khinh thường xua tay, mục tiêu của hắn ta là Sở Bắc.

Những người khác cũng bắt đầu thấy hào hứng.

Còn Thanh Phong vẫn nhởn nhơ, không hề có ý định bỏ đi.

“Anh không muốn biết tôi là ai à?”

“Này, sao con người anh phiền phức thế hả? Anh là ai thì sao? Không lẽ định đánh đồng mình với anh Dương chắc?”

Dương Xuyên còn chưa lên tiếng thì Lạc Mai đã không nhịn được nữa.

Lạc Vinh Quang và Lạc Viễn Hà ở phía sau cũng đang nghĩ như vậy.

Để bám được vào Dương Xuyên, họ không màng gì nữa rồi.

“Ha ha, thú vị đấy!”

Thanh Phong cười khẩy với vẻ sâu xa.

“Được rồi, để tôi cho các người một chút gợi ý nhé, hãy nhìn xem còn thế lực lớn nào của Tân Hải chưa đến đây không?”

Hả? Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Thanh Phong vừa nói dứt câu, không chỉ Dương Xuyên và Lạc Mai, mà mọi người xem náo nhiệt ở xung quanh cũng nhíu mày.

Tất cả đều nhìn xung quanh.

Nhà họ Dương cùng các gia tộc hàng đầu ở Tân Hải đều đã có mặt.

Gia chủ của các gia tộc hạng hai cũng đến từ lâu rồi.

Còn nhân vật lớn nào nữa đâu?

Khá nhiều người thấy mù mờ.

Đến Lạc Tuyết cũng không hiểu ý của Thanh Phong.

“Gì vậy? Các gia tộc lớn có máu mặt ở Tân Hải đến hết rồi mà, còn ai nữa đâu?”

“Sao tôi biết được? Hay anh ta tự bịa ra để thu hút sự chú ý của người khác?”

“Chịu! Bây giờ, để nổi tiếng, người ta có thể bất chấp tất cả đấy!”.

Mọi người bắt đầu xì xào rồi nhìn Thanh Phong với vẻ coi thường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi