CHIẾN THẦN SỞ BẮC

Chương 580

“Long Tam, anh đừng vội đắc ý, dù Long Hổ Môn của anh rất mạnh, nhưng không phải ai ở cái đất Tân Hải này cũng sợ các anh đâu”.

“Thế à?”

Long Tam gằn giọng nói: “Tôi đây mỏi mắt mong chờ”.

Tuy ngoại miệng Long Tam nói vậy, nhưng thực chất cũng hơi hoang mang.

Thôi Hạo nói không sai, đúng là Long Hổ Môn rất mạnh.

Nhưng không phải ai ở Tân Hải cũng sợ họ.

Nhà họ Thôi là một gia tộc đẳng cấp ở Tân Hải, cho nên họ cũng không quá kiêng dè gì Long Hổ Môn.

Khoảng sáu, bảy phút sau lại có tiếng bước chân dồn dập vang lên bên ngoài phòng bao.

Ai nấy đều biến sắc mặt, họ đều biết rằng người Thôi Hạo gọi đã tới.

Thôi Hạo mừng rỡ, không chút do dự ra mở cửa ngay.

Khi trông thấy người đến thì càng mừng hơn.

“Tề Tân, cuối cùng thì mọi người cũng đến rồi, các người mà đến chậm thêm chút nữa khéo không gặp được tôi nữa đâu”.

Thôi Hạo nói với người thanh niên đi đầu.

Người thanh niên ấy mặc một bộ đồ rộng rãi màu xanh, để đầu đinh, thoạt nhìn trông rất phong độ.

Huyết Thái Dương của anh ta nhô lên, vừa nhìn đã biết là người luyện võ.

Hơn nữa, toàn thân anh ta còn toát ra một khí chất đầy tự tin và mạnh mẽ.

Bất kể ai nhìn anh ta cũng sẽ thấy anh ta có cốt cách của một thủ lĩnh.

Đứng sau lưng anh ra là mười mấy người thanh niên cường tráng khác.

Họ ăn mặc khác nhau, nhưng trong tay lúc này đều đang cầm ống tuýp.

Trên người họ toát ra một khí thế ngông cuồng.

Ngoài ra, nhiều người còn xăm kín người.

Các hình xăm này trông rất đáng sợ, khiến ai nhìn thấy cũng phải phát run.

Nghe Thôi Hạo nói xong, Tề Tân biến sắc mặt rồi khom người với hắn ta.

“Làm cậu chủ kinh hãi rồi!”

Nói rồi, anh ta ngẩng đầu lên nhìn Thôi Hạo rồi hỏi: “Cậu chủ, kẻ nào đã mạo phạm cậu? Cậu nói đi, tôi đảm bảo nó sẽ không còn nhìn thấy mặt trời vào ngày mai nữa”.

Giọng nói của Tề Tân rất nhẹ, nhưng chứa đầy vẻ sát khí.

Nghe Tề Tân nói vậy, Thôi Hạo lập tức tỏ vẻ đắc ý rồi ngoái lại nhìn Long Tam.

“Là anh ta lo chuyện bao đồng, đã thế còn uy hiếp tôi, anh mau dạy cho anh ta một bài học đi”.

Tề Tân nhìn theo hương Thôi Hạo chỉ thì thấy Long Tam, sau đó anh ta lập tức cau mày.

“Long Tam? Sao anh lại ở đây?”

Rõ ràng Tề Tân biết Long Tam, thậm chí ánh mắt anh ta nhìn gã còn thoáng qua vẻ sợ hãi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi