CHIẾN THẦN THÁNH Y

Đám người nhao nhao gật đầu, rõ ràng cùng nhận thức với quan điểm này.  

“Hừ. Có lẽ anh ta cũng không có bản lĩnh này.”  

Nhìn một vùng không gian hư vô trước mắt, Hồng Nhật Linh tức giận đến phổi cũng muốn phát nổ. Tụ Linh trận và khí địa mạch mới là trung tâm của Khôi Điện, không còn hai thứ này, Khôi Điện chỉ là một tòa cung điện lộng lẫy giàu sang mà thôi, nói về sự trợ giúp đối với tu hành, còn không bằng động phủ thông thường.  

Cậu ta còn chưa nóng, thì đã xảy ra chuyện này, quả thật chính là hung hăng đánh bạt tay lên trên mặt cậu ta, mất hết mặt mũi. Hết lần này tới lần khác cậu ta cũng không dám làm ầm lên, bởi vì Hồng Nhật Linh độc chiếm Khôi Điện vốn dĩ là không tuân theo quy định, hơn nữa người ra tay kia tu vi chỉ e là sẽ không yếu hơn so với Hồng Hữu Châu bao nhiêu.  

“Nhưng chuyện này nhất định phải điều tra! Có thể lặng yên không một tiếng động tiến vào nơi này, nhất định là người tu hành đã ngộ ra được pháp tắc hệ thổ, loại người này ở bên trong Thần Đình cũng không nhiều.” Ánh mắt Hồng Nhật Linh lộ ra ánh sáng âm u lạnh lẽo, nói: “Về phần tên kia, đã không cần tôi ra tay rồi.”  

Ở chân núi Thanh Phong này, trong động phủ số chín ba kia, Đường Tuấn ngồi xếp bằng, luồng không khí màu vàng trong lòng bàn tay đang cuộn trào, nếu nhìn kỹ, thì có thể phát hiện ra luồng không khí này lại tạo thành một con rồng nhỏ. Hoàng Long gầm thét trong lòng bàn tay Đường Tuấn, gào thét không tiếng động, nhưng từ đầu đến cuối không cách nào thoát khỏi bàn tay khống chế của Đường Tuấn.  

“Không ngờ rằng khí địa mạch của Thanh Phong này lại nồng đậm đến mức độ này, tạo thành địa mạch Hoàng Long. Mặc dù chỉ là ấu tùng, nhưng đã vô cùng phi phàm.” Đường Tuấn nhìn Hoàng Long trong lòng bàn tay, trên mặt mang ý cười.  

Vừa rồi anh chui vào không gian lòng đất, đương nhiên nghe được lời Hồng Nhật Linh bọn họ nói, dưới cơn nóng giận đã thu vào Tụ Linh đại trận và con địa mạch Hoàng Long này, khiến cho vùng đất trù phú để tu hành của Hồng Nhật Linh biến thành nơi vô dụng.  

Khí tức truyền ra từ bên trong khí địa mạch, Đường Tuấn cũng thầm kinh hãi. Nếu như chiếm đoạt con địa mạch Hoàng Long này, tu vi của anh chắc chắn có thể tăng lên một đoạn lớn.  

Dường như cảm nhận được ý nghĩ của Đường Tuấn, địa mạch Hoàng Long lại không giãy dụa nữa, cuộn thành một vòng, trong đôi mắt rồng nho nhỏ lộ ra vẻ đáng thương, lại hướng về phía Đường Tuấn xin khoan dung.  

“Thế mà đã sản sinh ra một tia linh thức.”  

Đường Tuấn nhíu mày. Bỗng nhiên trong lòng của anh khẽ lay động, một tấm bia đá cao khoảng người trưởng thành xuất hiện ở trước mặt anh.  

Đây là Lưỡng Giới Bi.  

Đây là Lưỡng Giới Bi, danh xưng có thể trấn áp hai con đường thế giới, chống lại Lưỡng Giới Bi của không gian phong bạo.  

Có lẽ trong mắt người khác, Lưỡng Giới Bi là bảo khí mạnh nhất, thậm chí là bảo vật hiếm có khi so với linh khí ở một vài năng lực nào đó  Cùng với sự tu luyện ngày càng uyên thâm của Đường Tuấn, cơ hội dùng Lưỡng Giới Bi ngày càng ít đi. Nếu không nhờ vào sự thay đổi lần này thì có lẽ Lưỡng Giới Bi đã bị lãng quên rồi.  

Cảm nhận được khát vọng từ trong Lưỡng Giới Bi truyền ra, Đường Tuấn chau mày ngạc nhiên.  

Không ngờ, Lưỡng Giới Bi lại muốn đưa địa mạch Hoàng Long vào trong thân bia. Địa mạch Hoàng Long này đã ấp ủ linh thức. Cho dù là ở trong Thần Đình thì có lẽ cũng là bảo vật hiếm thấy. Nếu thật sự bị Lưỡng Giới Bi nuốt chửng thì nguyên khí địa mạch to lớn trong số đó cũng sẽ biến mất theo.  

Đường Tuấn đoán không sai, nguyên khí địa mạch trong Khôi Điện đúng là không tầm thường. Mỗi lần xếp thứ nhất thí luyện Thần Đình đều sẽ ở trong Khôi Điện, tu luyện và củng cố thực lực nhờ vào nguyên khí địa mạch này. Cho dù ở trong thế giới nhỏ Thần Đình thì nguyên khí địa mạch vẫn là báu vật được xếp trong top mười. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi