CHIẾN THẦN THÁNH Y

Ly Thanh Trần nói: "Ông Công Dương, chẳng lẽ ngay cả một chút độ lượng ông cũng không có sao?"  

Mặc dù Công Dương Tú là cấp dưới của anh ta, nhưng trước giờ ông ta luôn tỏ ra rất kiêu ngạo và tránh nói về những bí thuật y học. Trong lòng Ly Thanh Trần sớm đã có thành kiến với ông ta, cho nên anh ta muốn nhân cơ hội này để giết chết lòng kiêu ngạo của Công Dương Tú.  

Dưới trướng của tôi không phải là không có y sĩ giỏi, bây giờ còn có thêm một người giỏi hơn ông đứng trước mặt tôi rồi đây.  

Đôi má của Công Dương Tú khẽ run lên, khí tức Hóa Thần Cảnh hậu kỳ lan tràn.  

“Điện hạ, ngài thật sự muốn tôi dập đầu bái sư với một y sĩ nhất phẩm sao?” Công Dương Tú trầm giọng hỏi.  

Ly Thanh Trần cười khẩy, lướt nhìn tất cả các y sĩ trong cung điện rồi nói: "Vừa rồi chính miệng ông nói không thể chữa khỏi cho người tộc Nam Hỏa này, nhưng bây giờ thầy Dược chữa khỏi bệnh. Đến bây giờ ông vẫn xem anh ta là y sĩ nhất phẩm sao, há chẳng phải nói ông còn không bằng một y sĩ nhất phẩm à! Bổn điện hạ còn cần ông làm gì nữa?"  

Không ai trong cung điện dám phản bác lại.  

Đúng. Y thuật như thế này, sao có thể là nhất phẩm?  

Nhưng Công Dương Tú vẫn không cam tâm, tức giận trừng Đường Tuấn.  

Lúc này, Đường Tuấn mới cười nói: "Điện hạ, hay là bỏ qua chuyện này đi. Không phải người nào cũng có thể bái tôi làm thầy."  

Ly Thanh Trần đã ra mặt cho anh, anh cũng phải cho đối phương chút thể diện.  

Sắc mặt Công Dương Tú trở nên khó coi. Nhưng cũng không còn cách nào, dù sao vụ cá cược này cũng là do ông ta bày đầu.  

Ly Thanh Trần hừ một tiếng, nói: "Thầy Dược đã nói như thế, chuyện này coi như thôi vậy."  

Sau đó anh ta liền nở nụ cười, nói với Đường Tuấn: "Thầy Dược có thể gia nhập thành Hỏa Nhai, là vinh hạnh của tôi. Thầy Dược, tôi có một số câu hỏi về y thuật muốn hỏi anh, bây giờ không biết anh có thời gian không? "  

Đường Tuấn đương nhiên đồng ý.  

Ly Thanh Trần bảo một số thuộc hạ sắp xếp nơi ở cho Từ Bán Thủ và Hoàng Cường, còn bản thân thì đưa Đường Tuấn rời khỏi cung điện.  

"Hừ, để cho cậu đắc ý một thời gian. Cho dù cậu có nghiên cứu về linh hồn, lẽ nào có thể giỏi hơn tôi được sao? Cùng lắm, tôi sẽ truyền thụ lại một chút bí thuật cho điện hạ là được rồi." Công Dương Tú nghĩ thầm. Không phải ông ta không thể chữa lành cho người tộc Nam Hỏa, chỉ là ông ta không muốn để lộ bí thuật của mình. Mà lúc này, Đường Tuấn đã khiến ông ta không còn lựa chọn nào khác.  

Nét mặt Hoàng Cường và Từ Bán Thủ đều có chút khó coi, họ vốn tưởng rằng mình vượt qua được bài kiểm tra lần này thì có thể trở thành tâm phúc của thập tam điện hạ, nào ngờ lại xuất hiện một Dược Đường.  

“Ngài Công Dương, có người đang tìm ngài.” Lúc này, một thị vệ đến báo tin.  

Công Dương Tú cả giận quát: "Không gặp."  

Thị vệ nói: "Ông ta nói mình tên là Quý Đồng, có chuyện cần bàn bạc với ngài Công Dương."  

"Quý Đồng?"  

Công Dương Tú lập tức phản ứng lại, nói: "Đưa tôi đi gặp ông ấy."  

Quý Đồng rất chán nản và thất vọng.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi