CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Các quan viên trong lòng không khỏi sững sờ, bọn họ cũng chẳng xa lạ gì với truyền thuyết thần triều này.  

Nghe nói năm xưa lão tổ sáng lập ra thần triều này đã xây dựng một bí cảnh cất giấu một loại bảo vật, bảo vật đó dường như có liên quan đến huyết mạch Chu Tước. Nhưng khảo nghiệm mà lão tổ đặt ra quá khó, đến bây giờ vẫn chưa có ai có thể lấy được bảo vật đó, thậm chí bảo vật đó trông như thế nào cũng chẳng ai biết.  

"Nếu thất hoàng tử thực sự có thể lấy được bảo vật như vậy, tương lai nói không chừng sẽ có cơ hội nâng cấp Hỏa Linh Thể, trở thành Chu Tước Thần Thể."  

Mọi người không khỏi suy nghĩ.  

Nhưng sau đó bọn họ lập tức cảm thấy suy nghĩ này có hơi nực cười. Phàm thể trở thành Hỏa Linh Thể dường như đã là chuyện không thể, chứ đừng nói đến việc biến Hỏa Linh Thể thành Chu Tước Thần Thể, cơ bản chỉ là chuyện viển vông.  

Thần Đế đột nhiên nói: "Sau khi cuộc thi hoàng tử kết thúc, hội Vạn Tiên cũng sắp bắt đầu. Ngoài hội Vạn Tiên, còn có một chuyện các người cần phải chú ý, tôn giả ở Kỳ Lân tinh vực đã truyền khẩu dụ, muốn ra soát toàn bộ dư nghiệt trốn thoát khỏi vùng đất Di Khí."  

"Bệ hạ, vùng đất Di Khí lại có dị biến rồi sao?"  

"Năm xưa động thủ với vùng đất Di Khí là Kỳ Lân tinh vực, chứ không phải Chu Tước tinh vực chúng ta. Bọn họ tìm chúng ta giúp đỡ để làm gì?"  

Thần Đế có chút mệt mỏi, nói: "Các người cứ chấp hành là được. Thực lực của Kỳ Lân tinh vực mạnh hơn chúng ta rất nhiều, có tới mấy vị tôn giả, không phải thứ chúng ta có thể ngăn cản được. Còn ân oán giữa vùng đất Di Khí và Kỳ Lân tinh vực, chúng ta không cần phải nhúng tay vào."  

"Đành phải như vậy thôi."  

Tả tướng trầm ngâm một hồi rồi nói: "Bệ hạ, ngài định đi bước đó sao?"  

Thần Đế sững sờ một chút, sau đó lắc đầu nói: "Trẫm không có nắm chắc, không dám tùy tiện mạo hiểm."  

Trong lòng mọi người đều sợ hãi. Bây giờ Thần Đế là Động Hư Cảnh đỉnh phong, tiến thêm một bước nữa sẽ là Độ Kiếp Cảnh. Muốn đạt được cảnh giới này phải trải qua lôi kiếp. Chu Tước hoàng triều trải qua nhiều đời Thần Đế như vậy, mười người thì hết bảy tám người chết dưới lôi kiếp, còn những Thần Đế khác thì lựa chọn tự bó buộc mình, hoặc là luôn luôn bế quan, sống chết không rõ.  

Một tháng trôi qua nhanh chóng.  

Thành Chu Tước ngày ấy vô cùng sôi động, không biết có bao nhiêu người đứng chặn trước cổng hoàng cung. Bởi vì chỉ cần cuộc thi hoàng tử kết thúc, kết quả sẽ được công bố ngay tại đây.  

Bên trong cung điện, Ly Thanh Trần đang trò chuyện với một thanh niên mặc áo giáp đỏ. Người thanh niên mặc áo giáp đỏ này chính là đại điện hạ Ly Thanh Quang.  

Còn Đường Tuấn, đang đứng cách đó không xa. Với sức mạnh linh hồn hiện tại của anh, có thể dễ dàng nhận thức được cảnh giới của Ly Thanh Quang đã tới Hợp Thể Cảnh trung kỳ.  

Ly Thanh Quang khẽ cau mày nói: "Thập tam đệ, xem ra cậu thật sự không có lấy một người đáng hữu dụng, vậy mà lại dẫn theo một y sĩ vào đây."  

Anh ta không đợi Thanh Trần trả lời, liền tiếp tục truyền âm: "Thập tam đệ, cậu dẫn một y sĩ thì không thể thắng được trong bí cảnh này đâu. Chi bằng cậu hợp tác với tôi, chỉ cậu giúp tôi cướp được lệnh bài, giúp tôi trở thành người đứng đầu. Đợi tôi trở thành Thần Đế, tuyệt đối sẽ không bạc đãi cậu."  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi