CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Quý Đồng nói: “Cũng nhờ trao đổi kinh nghiệm với anh Công Thành đây, nếu không tôi đã không thể vượt qua bài kiểm tra chỉ trong một lần như vậy rồi.”  

Vừa nói xong, giữa lông mày Quý Đồng có một chút vẻ tự hào. Chỉ cần một lần đã vượt qua được bài kiểm tra cấp sáu, toàn bộ Vương triều Chu Tước rất hiếm người có thể làm được điều này.  

Công Thành Tú nói: “Lần này anh thể hiện rất tốt, còn được Độc Cô Cung mời đến, nói không chừng có lẽ sẽ có cơ hội trở thành trưởng lão của Độc Cô Cung đấy. Dù cho Dược Đường có được sự ủng hộ của cậu Mười Ba, chỉ sợ cũng không có cách nào bắt anh đâu.”  

Trên mặt Quý Đồng hiện rõ vẻ đắc ý.  

Độc Cô Cung chính là thánh địa dành cho các bác sĩ, có thể sáng ngang với Vương triều Chu Tước to lớn.  

Quý Đồng lắc đầu nói: “Muốn gia nhập Độc Cô Cung không phải dễ, tôi chỉ có thể làm hết sức mình. Nhưng cho dù không gia nhập Độc Cô Cung, tôi cũng không sợ chút nào một Dược Đường nhỏ bé kia đâu. Cuộc thi đấu giữa các hoàng tử hẳn là nên kết thúc rồi, người kế vị Thần Đế chắc là cậu Bảy hoặc cậu Cả thôi. Với năng lực của cậu Mười Ba, hoàn toàn không có hy vọng tranh giành vị trí đó đâu. Khi Thần Đế mới lên ngôi, sợ rằng cậu Mười Ba phải bị giáng chức cũng nên.”  

Công Thành Tú nói với niềm tin tưởng sâu sắc: “Lời này nói không sai. Cậu Mười Ba quả thực không đủ mạnh để cạnh tranh với cậu Bảy và cậu Cả.”  

“Bỏ đi, chúng ta đừng nói về anh ta nữa. Thật mất hứng.” Quý Đồng xua tay, giống như xua ruồi.  

Công Thành Tú mỉm cười, cũng không muốn nói thêm nữa.  

Đúng lúc này, thẻ ngọc truyền tin của hai người đồng thời sáng lên.   

Quý Đồng cầm thẻ ngọc lên, cười nói: “Chắc là tin tức về cuộc thi của các hoàng tử.”  

Sau đó, cả hai đồng thời giật mình.  

Một lát sau, nụ cười của Công Thành Tú đột nhiên trở nên cứng lại, thậm chí anh ta còn nhìn Quý Đồng với ánh mắt có chút dữ tợn, trầm giọng nói: “Quý Đồng, anh dám hại tôi!”  

Tin tức trong thẻ ngọc rất đơn giản, hoàng tử thứ Mười Ba Ly Thanh Trần đã giành được vị trí quán quân trong cuộc thi giữa các hoàng tử, một tháng sau nhậm chức.  

Công Thành Tú cảm thấy hối hận trong lòng. Nếu biết trước Ly Thanh Trần sẽ giành được quán quân trong cuộc thi giữa các hoàng tử, anh ta cần gì mạo hiểm với Quý Đồng? Phải biết rằng nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Ly Thanh Trần sẽ là Thần Đế nhiệm kỳ tiếp theo, nếu anh ta vẫn đi theo Ly Thanh Trần, cho dù là vinh danh dự hiện tại hay là triển vọng tương lai của anh ta, đều sẽ vô cùng rực rỡ.  

Mà bây giờ, toàn bộ đã bị Quý Đồng phá hủy.

Đừng nói là Công Thành Tú, ngay cả bản thân Quý Đồng còn cảm thấy mù mờ. Ly Thanh Trần là người yếu nhất trong đám hoàng tử, lại không được Thần Đế yêu thương sao có thể giành được ngôi vị quán quân?  

“Chẳng lẽ cậu Mười Ba lại gặp may mắn như vậy, nhặt được của hời trở thành vua? Nếu đúng như thế, Thần Đế chắc hẳn là tức chết mất.” Trong lòng Quý Đồng không khỏi có một giả thiết táo bạo.  

Công Thành Tú cũng nghĩ đến khả năng này, sau khi mắng Quý Đồng, anh ta tức giận nói: “Số của cậu Mười Ba đỏ thật chứ.”  

Thân phận của cả hai có giới hạn, nên họ hoàn toàn không biết sự thật. Nếu họ biết, có lẽ sẽ không nghĩ như vậy.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi