CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Thử dùng gỗ hồn nguyên xem sao." Vẻ mặt Đường Tuấn cứng lại.  

Anh đã luyện hóa hoàn toàn tu viện  này, bên ngoài lại có đến mười mấy trận pháp ngăn cách được khởi động, hơn nữa có Tiểu Thanh ở đây, cho dù là người tu hành cảnh giới Động Hư đến điều tra anh cũng có thể phát hiện được. Cho nên anh có thể yên tâm mà hấp thu gỗ hồn nguyên.  

Gỗ hồn nguyên được anh lấy ra một lần nữa, loại cảm giác run rẩy từ trong linh hồn càng thêm mãnh liệt.  

Tay Đường Tuấn cầm gỗ hồn nguyên, anh tiếp tục vận chuyển Khải Thần Mười Hai Pháp, bắt đầu hấp thu lực hồn nguyên trong gỗ hồn nguyên.  

Một lượng lực hồn nguyên càng khổng lồ hơn so với trong đá linh hồn trước đó, ồ ạt đổ vào bên trong linh hồn Đường Tuấn. Anh giống như lữ khách khát khô trên sa mạc không biết bao lâu bỗng nhiên được uống nước, Đường Tuấn chỉ cảm thấy có một loại cảm giác vô cùng sảng khoái từ linh hồn tràn đến toàn thân, lực lượng linh hồn của anh tăng lên nhanh chóng.  

Rất nhanh Đường Tuấn tu luyện đến tầng thứ nhất của Khải Thần Mười Hai Pháp.  

Tiếp theo là tầng thứ hai.  

Thời điểm chạm đến tầng thứ hai, trong linh hồn phát ra một tiếng tách giòn vang, giống như thanh âm hạt giống nảy mầm.  

Giờ khắc này, lực lượng linh hồn Đường Tuấn đạt đến bảy phẩm như nước chảy thành sông không gặp trở ngại gì.  

Tuy rằng Đường Tuấn nhắm mắt lại nhưng anh đột nhiên cảm thấy trước mắt sáng ngời, thế giới trước mắt tựa hồ càng rõ ràng hơn.  

Nhưng mà còn chưa kết thúc, lực lượng linh hồn của Đường Tuấn còn tiếp tục tăng lên, rất nhanh đã đột phá tầng thứ ba của Khải Thần Mười Hai Pháp, tương đương với bảy phẩm trung kỳ. Có gỗ hồn nguyên ở đây, anh tu luyện Khải Thần Mười Hai Pháp  nhanh hơn rất nhiều lần.  

Nhưng mà lúc này Đường Tuấn cảm nhận được một cơn đau đớn vô cùng từ thân thể truyền đến.  

Anh mở mắt ra, phát hiện trên người nứt ra từng vết thương một, miệng vết thương không ngừng chảy máu.  

"Gì thế này?" - Đường Tuấn giật mình.  

Nhất thời anh hiểu được, cười khổ nói: "Hiện giờ linh hồn của mình quá mạnh, đã đạt đến cực hạn mà thân thể và nguyên anh có thể chịu đựng được. Nếu mình tiếp tục tu luyện, chỉ sợ thân thể sẽ vỡ vụn còn lại có linh hồn."  

Người khác muốn tu luyện linh hồn rất khó, nên linh hồn không theo kịp tu vi của thân thể, còn anh thì ngược lại, tu luyện linh hồn còn vượt qua tu vi thân thể luôn.  

Đường Tuấn nhìn gỗ hồn nguyên còn hơn một nửa trong tay chỉ có thể cười khổ.  

Anh cất hồn nguyên mộc đi, bỗng nhiên sắc mặt Đường Tuấn thay đổi.  

Tiểu Thanh trong linh hồn còn đang không ngừng mà truyền lực hồn nguyên cho anh.  

"Không ổn." Sắc mặt Đường Tuấn lại biến đổi. Anh ra lệnh cho Tiểu Thanh dừng lại, nhưng hiển nhiêu Tiểu Thanh không có ý định dừng.  

Đối với phương pháp châm cứu thần bí, anh còn rất nhiều chỗ chưa biết. Sau khi không thể làm cho Tiểu Thanh dừng lại, Đường Tuấn vội vàng nghĩ cách, anh cũng không muốn trở thành tu sĩ đầu tiên bị lực hồn nguyên căng vỡ.  

Ánh mắt anh nhìn đến bột phấn màu xám trên đất, trong lòng khẽ động: "Nếu đá linh hồn do lực hồn nguyên ngưng tụ lại mà thành, vậy mình có thể lấy lực hồn nguyên dư thừa mà Tiểu Thanh truyền cho chuyển hóa thành đá linh hồn được không?"  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi