CHIẾN THẦN THÁNH Y

Chuyện của Quý Đồng coi như tạm thời có được một cái kết, còn về phần Công Thành Tú nếu biết Đường Tuấn đã trở thành đại trưởng lão của Độc Cô Cung, chỉ sợ cũng không dám lộ mặt nữa.  

Đi ra quảng trường, Đường Tuấn đã thấy Mộ Thanh đang chờ.  

"Anh Dược." Mộ Thanh mỉm cười nói.  

Đường Tuấn đi qua chào hỏi với cô ấy.  

Mộ Thanh nhìn thấy Đường Tuấn, trong mắt sáng lên nói: "Anh Dược, anh đột phá bảy phẩm sao?"  

Vốn dĩ cô ấy còn có thể cảm nhận được lực lượng linh hồn của Đường Tuấn tồn tại. Nhưng lúc này, trong cảm nhận của cô ấy,  linh hồn Đường Tuấn mờ ảo lúc ẩn lúc hiện, giống như dung nhập vào trong hư không.  

Đấy là dấu hiệu linh hồn đã đột phá bảy phẩm.  

Đường Tuấn khẽ gật đầu, tự giễu nói: "Đáng tiếc, cảnh giới tu vi của tôi còn chưa đột phá. Công pháp tôi tu luyện có chút tai hại, cần thời gian sửa chữa hoàn thiện lại."  

Mộ Thanh trầm ngâm nói: "Đây cũng không phải vấn đề gì lớn. Anh Dược, anh có thể đi đến tàng kinh các xem sách cổ, sau đó lại hoàn thiện sau. Hiện giờ anh là đại trưởng lão, quyền hạn rất lớn, có thể xem phần lớn các đầu sách. Chỉ có điều không được truyền ra ngoài thôi."  

Trước mắt Đường Tuấn sáng ngời. Vốn anh đang cảm thấy thân phận đại trưởng lão không có tác dụng gì, hiện tại xem ra còn dùng rất tốt. Có thể đến tàng kinh các đọc sách, có lẽ sẽ gặp phải nội dung có ích đối với mình.  

Mộ Thanh thấy thế, nói: "Để tôi dẫn cậu  Dược qua. Hiện giờ linh hồn anh Dược bước vào bảy phẩm, tôi cũng có mấy nghi vấn muốn trao đổi với anh."  

Hai người đồng hành cùng hướng đến tàng kinh các.  

Mà lúc này, ở chỗ cách hai người không xa.  

"Thái tử điện hạ, chúng ta có đi qua không?" Phía sau Ly Thanh Trần một thị vệ nhắc nhở anh ta.  

Bọn họ đã thấy Mộ Thanh và Đường Tuấn từ trước, nhưng mà Ly Thanh Trần chưa hạ mệnh lệnh, bọn họ đành phải đứng chờ.  

Ly Thanh Trần đập một cái vào đầu tên thị vệ, mắng: "Cậu không thấy anh Dược và cô Mộ Thanh đang trò chuyện sao? Im lặng một chút cho tôi, quà tặng để đến tối nay tặng cũng không sao."  

Thị vệ sờ đầu, tỏ vẻ mình rất vô tội.  

Ánh mắt Ly Thanh Trần toát ra vẻ khen ngợi mà nhìn bộ dạng Đường Tuấn và Mộ Thanh sóng vai mà đi, trên mặt anh ta lộ ra ý cười, nói: "Ngài Dược không chỉ có y thuật lợi hại, mà ngay cả theo đuổi con gái cũng tài giỏi như vậy. Không hổ là anh em của Ly Thanh Trần tôi."  

Thị vệ ở một bên đầu đầy vạch đen, không còn gì để nói.  

Đường Tuấn và Mộ Thanh cùng nhau đi vào trong tàng kinh các của Độc Cô Cung. Tuy nói là các nhưng nơi này cũng không nhỏ hơn cung điện bao nhiêu. Nhìn từng quyển sách rực rỡ muôn màu trong lòng Đường Tuấn không khỏi bắt đầu chờ mong. Có lẽ anh có thể hoàn thiện Thần Tàng Quyết."

"Quyển Bí Điển Hư Không này không tệ, nội dung là chiêu thức thân thể dung nhập hư không, có trợ giúp với ta."  

"Đây là Vô Lượng Bá Kinh, là công pháp chuyên dùng để khai phá thân thể."  

Đường Tuấn giống như bà ngoại Lưu mới được bước vào trang viên lộng lẫy, bắt đầu đi dạo trong tàng kinh các của Độc Cô Cung, thỉnh thoảng nhìn xem mấy quyển sách mà anh thấy động tâm, rồi không nhịn được phát ra tiếng than sợ hãi. Lấy cường độ linh hồn bảy phẩm hiện giờ của anh, chỉ sợ dùng nửa ngày là có thể xem hết những sách cổ mà anh có thể xem. Từ trong số lượng lớn các sách cổ, anh có thể lấy ra mấy quyển trọng tâm về tu luyện thân thể, pháp lực và ứng dụng ra để tìm hiểu.  

Thời gian cứ thế trôi qua.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi