CHIẾN THẦN THÁNH Y

Hai người Tô Minh Thao lại không định lên tiếng, chỉ dồn lực ngăn Dần Thiệp.

Thần Kiếm Thu càng đánh càng tức giận. Anh ta tự cho mình là Thánh Tử của Thánh Địa Thiên Lý mà coi thường tất cả những người của tinh vực Chu Tước, nhưng bây giờ anh ta lại không xử lý được một tên tu sĩ cảnh giới Hợp Thể.  

“Nếu như thực lực của tôi không bị hao tổn thì chỉ cần một ngón tay đã có thế giết chết thứ kiến hôi này rồi.” Trong lòng của Thần Kiếm Thu gần như phát điên.  

Bộp.  

Sau khi hai lòng bàn tay lại một lần nữa đập vào nhau, cả người Thần Kiếm Thu lui lại. Trong mắt anh ta tràn ngập lửa giận, giọng khàn khàn: “Đồ đáng chết!”  

Giọng nói vừa dứt, một luồng khí thế mạnh gấp mấy lần trước đó toát ra từ trên người anh ta. Những tia sáng gần như vô tận phun ra từ những lỗ thủng xung quanh cơ thể anh ta, giờ phút này Thần Kiếm Thu giống như một vị thần linh được bao phủ bởi ánh sáng của thần. Thậm chí ngay cả những tu sĩ sơ kỳ của Động Hư Cảnh kia cũng nhanh chóng mất đi lý trí, trong lòng sinh ra ý nghĩ thần phục.  

“Đây là phương thức bí mật tối cao Thánh Quang Minh của Thánh Địa Thiên Lý! Nó là một cách thức tu hành kết hợp giữa tinh thần và thân thể, không ngờ Thần Kiếm Thu lại tu luyện thành công. Nghe nói chỉ có hai Thánh Tử tu luyện thành công phương pháp bí mật của Thánh Địa Thiên Lý mà thôi, ai mà ngờ bây giờ lại thêm một Thần Kiếm Thu.” Trong mắt Tô Minh Thao và Kiều Bất Di hiện lên nét kinh ngạc.  

Phương pháp bí mật tối cao Thánh Quang Minh mạnh hơn Trấn Phái Công Pháp của hai người nhiều. Xét cho cùng, ở Trung Ương Ngân Hà thì tinh vực Huyền Vũ vẫn được xếp trên tinh vực Chu Tước, dù tình hình bên trong hay cường giả đều hơn tinh vực Chu Tước gấp mấy lần.  

“Làm sao bây giờ? Phải ra tay cứu y bác sĩ sao?” Kiều Bất Di truyền âm nói với Tô Minh Tư.  

Trong lòng Tô Minh Thao suy tính, truyền âm đáp lại: “Trước tiên chúng ta hãy xem thử tình hình đã. Chỉ là nếu Thần Kiếm Thu thi triển phương pháp bí mật Thánh Quang Minh thì lần ám sát này gần như thất bại rồi. Nếu lát nữa y bác sĩ không chống đỡ nổi thì chúng ta hẳn ra tay.”  

Kiều Bất Di lặng lẽ gật đầu.  

Mấy ngày nay, Đường Tuấn đã cải tạo thể chất cho Trảm Như Long và Thái Hạo, tuy mới hoàn thành một nửa nhưng có thể thấy được hiệu quả rõ rệt. Họ cũng đang trông cậy vào việc Đường Tuấn sẽ hoàn thành nốt bộ phận cuối cùng nên nếu Đường Tuấn gặp nguy hiểm đến tính mạng thì họ chắc chắn sẽ ra tay, cho dù có bị bại lộ thân phận vẫn không nề hà.  

Thần Kiếm Thu ẩn mình bên trong ánh sáng, giọng nói nghiêm nghị từ hào quang phát ra: “Mày may mắn lắm mới trở thành người đầu tiên được chết dưới Quang Minh Thánh Pháp của tao.”  

“Quang Minh Hải!”  

Theo sau đó Thần Kiếm Thu quát một tiếng, một luồng Quang Minh chi lực hóa thành đại dương từ trên trời giáng xuống, ngay lập tức bao phủ Đường Tuấn bên trong. Vốn dĩ ánh sáng tượng trưng cho sự sống nhưng Quang Minh Hải lại cho người ta cảm giác hủy diệt tất thảy mọi thứ.  

“Không ổn rồi.” Tô Minh Thao và Kiều Bất Di hoảng sợ, thân hình di chuyển định chạy đến nghĩ cách cứu viện cho Đường Tuấn.  

“Mấy người đứng lại đó cho tôi. Thiên La pháp trận, mở!”  

Nhưng mà vào lúc này, Dần Thiệp vụt qua chặn trước mặt hai người. Thành Thiên La hùng vĩ hơi lắc lư, trong nháy mắt pháp trận đã được khởi động, một luồng sức mạnh tràn vào cơ thể Dần Thiệp.  

Dần Thiệp tung một quyền đẩy lùi Tô Minh Thao và Kiều Bất Di.  

Một khoảng cắt ngang này đủ để bóng dáng của Đường Tuấn hoàn toàn biến mất trong Quang Minh Hải.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi