CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hai ngày sau, Đường Tuấn đã rất gần núi Vạn Thần, khí tức thần thánh trong không khí ngày càng nồng đậm.  

“Dựa vào ghi chép, loại khí tức thần thánh là mấu chốt đột phá đến cảnh giới Thần Quân. Chỉ là, khí tức thần thánh quá mức cao cấp, ngay cả mình cũng không cách nào hấp thu được.”  

Trong lòng Đường Tuấn khẽ thở dài.  

Sau khi tiến vào không lâu, anh thử hấp thu khí tức thần thánh, thậm trí còn vận dụng sức mạnh chiếm đoạn của Tiểu Kim, nhưng vẫn không có hiệu quả. Cho tới nay, sự tồn tại của Tiểu Kim và Tiểu Thanh giống như tạo cơ hội để anh có thể gian lận. Nhưng bây giờ, việc gian lận này không có tác dụng. Điều này khiến trong lòng Đường Tuấn có chút mất mát. Chỉ có điều, Đường Tuấn điều chỉnh lại rất nhanh, và anh càng cảm thấy tò mò về núi Vạn Thần.  

Trước khi đạt được cảnh giới Hợp Thể, chỉ cần hấp thụ linh khí trời đất bình thường. Mà khi đạt đến cảnh giới Hợp Thể, cần phải hấp thu nguyên khí hư ảo và nguyên khí hồn để cường hóa thân thể và linh hồn. Muốn đột phá đến cảnh giới Thần Quân, cần khí tức thần thánh. Nghe nói, cảnh giới Thiên Quân còn phải hấp thu nguyên khí tiên.   

Tu vi càng lớn thì tu luyện sử dụng khí càng thê, cao cấp. Đây cũng là nguyên nhân vì sao tinh vực cấp thấp càng khó xuất hiện các tu sĩ có đẳng cấp cao hơn.  

Chỉ là hiện tại tất cả những điều ấy đều không liên quan đến Đường Tuấn. Bây giờ anh đang toàn tâm toàn ý luyện hóa dược lực trong cơ thể.  

Đúng lúc này, phía trước truyền đến âm thanh của một trận chiến đấu.  

“Thu Linh, buông tay chịu trói đi.”  

“Những người khác ở Độc Cô Cung cũng sẽ đi cùng cô, rất nhanh thôi.”  

Tiếng chiến đấu kịch liệt xen lẫn với tiếng cười vô cùng càn rỡ.  

“Thu Linh.”  

Đường Tuấn nhíu mày, ngay lập tức anh nhớ lại người này là ao.  

Thu Linh, là con cháu lợi hại nhất của gia đình họ Thu ở Độc Cô Cung. Trước đây cô ta là bạn của Mộ Thanh, nhưng sau khi Mộ Thanh dẫn Đường Tuấn trở về Độc Cô Cung, Thu Linh và Mộ Thanh lại như hai người xa lạ không quen biết. Tuy rằng sau này Đường Tuấn đã chứng minh sức mạnh của mình, nhưng cho đến nay quan hệ của Thu Linh và Mộ Thanh vẫn chưa thể hàn gắn lại như trước.  

Suy nghĩ trong đầu thay đổi, rất nhanh Đường Tuấn nhìn thấy cảnh trước mặt.  

Chỉ thấ trong một sơn cốc, hơn mười tu sĩ mặc trang phục của hai phái, đang vây Thu Linh và mấy người của Độc Cô Cung.  

“Huyễn Tâm đ*o, Tà Tông.”  

Đường Tuấn nhìn thấy quần áo của hai phái thì nhận ra nguồn gốc của những người này.  

Huyễn Tâm Phái, tu luyện tâm lực cùng ảo ảnh chi thuật.  

Tà Phái, có nhiều cấp học, trong đó có thầy thuốc, nhà tinh luyện, nhà giả kim và các cấp học khác. Nhưng chúng rất khác với những chức vị chính thống này, chúng cực đoan hơn, cho nên bị gọi là Tà Phái.  

Tà Phái và Huyễn Tâm Phái hiển nhiên có thực lực cao hơn Độc Cô Cung. Lúc này những học trò khác của Độc Cô Cung cơ hồ đều bị thương trong người, chỉ có một mình Thu Linh gian nan chống cự lại.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi