*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tốc độ của ánh đao cực nhanh, xẹt qua người yêu hổ. Máu tươi bắn tung tóe, yêu hổ bị chém thành hai đoạn té trên mặt đất. Ngay sau đó, một nhóm người xuất hiện trong tầm nhìn của anh ta.
"Thái Hạo." Nhìn thanh niên trẻ tuổi cầm đầu kia, Trảm Thiên Long nhịn không được thất thanh hô lên.
Người vừa ra tay chính là Thái Hạo, phía sau còn có một số đệ tử của Đại Diễn Các.
Thái Hạo đi đến bên cạnh Trảm Thiên Long, nhìn một cái rồi hỏi: "Anh thế nào rồi?”
Lúc nói chuyện, anh ta đã nâng Trảm Thiên Long dậy, đồng thời để cho bác sĩ Đại Diễn Các kiểm tra thương thế cho Trảm Thiên Long. Tuy rằng hai người xuất thân từ hai môn phái khác nhau, ngoài mặt và sau lưng đều thường xuyên phát sinh cạnh tranh, nhưng lúc này ở núi Vạn Thần, Thái Hạo cảm thấy mình kế thừa thể chất Đại Diễn Thánh, cần phải có trách nhiệm gánh vác bảo vệ tất cả mọi người, bao gồm cả đệ tử của các môn phái khác.
Có bác sĩ ra tay chữa trị nên thần sắc Trảm Thiên Long đã tốt hơn một chút, bắt đầu có thể tự mình tiến hành vận chuyển công pháp. Anh ta nói cho Thái Hạo nghe chuyện mình đụng phải Tần Thiên.
"Tôi đã sai rồi. Nếu như tôi không kiên trì cùng Tần Thiên đánh một trận, nói không chừng những đồng môn của tôi còn có thể chạy ra thêm nữa.” Trảm Thiên Long ảm đạm nói. Sau khi anh ta kế thừa truyền thừa Vạn Kiếp Bất Diệt Thể, lòng tin cũng đồng thời bành trướng, cho nên ngay từ đầu gặp phải Tần Thiên, anh ta cũng không có lập tức chạy trốn, mà là lựa chọn chiến đấu, cuối cùng mới dẫn đến kết cục hiện tại.
Thái Hạo vỗ bả vai Trảm Thiên Long, nói: "Yên tâm đi. Mối thù này tôi sẽ giúp anh báo.”
Anh ta lạnh lùng nói: "Anh chữa thương đi, chỉ cần anh khôi phục được thực lực, đến lúc đó tôi và anh liên thủ, nhất định sẽ làm cho Tần Thiên phải trả cái giá thật đắt.”
Mặt Trảm Thiên Long lộ vẻ do dự, nói: "Tôi cảm giác thực lực của Tần Thiên còn có ẩn giấu, cho dù hai chúng ta liên thủ, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của anh ta. Trước khi tôi bước vào núi Vạn Thần, giáo viên nói với tôi, nếu như có chuyện, thì hãy đi tìm người.”
"Tìm Dược Đường đúng không."
Thái Hạo nghe đến đó, trực tiếp cắt đứt lời Trảm Thiên Long. Anh ta hừ lạnh một tiếng, nói: "Hiện tại đi tìm anh ta, tôi đoán cũng vô dụng.”
"Đã xảy ra chuyện gì sao?" Trảm Thiên Long khó hiểu.
Thanh Phong cười nhạo một tiếng, rồi nói chuyện trước đây của Đường Tuấn, trên mặt anh ta lộ ra vẻ khinh thường: "Với thực lực của anh ta, nếu anh mà có đi tìm anh ta thì cũng vô dụng thôi, còn không bằng tìm anh Thái Hạo của chúng tôi.”
"Nhưng mà." Trảm Thiên Long vẫn do dự. Anh ta biết rõ tính cách của Kiều Bất Di, nếu Đường Tuấn chỉ có chút thực lực thì hoàn toàn không cần dặn dò trịnh trọng như vậy.
Thái Hạo xua tay, nói: "Không có gì. Anh yên tâm đi, anh chỉ cần liên thủ với tôi, thì nhất định có thể đánh bại Tần Thiên. Sở dĩ anh bại nhanh như vậy, chắc là vì còn chưa tiêu hóa tốt những thứ trong truyền thừa. Chỉ cần thực lực của anh khôi phục, Tần Thiên ở trước mặt anh và tôi thì hoàn toàn không tính là gì. Chuyện của hai nhà chúng ta, cần gì anh ta phải nhúng tay vào.”