CHIẾN THẦN THÁNH Y

Độ Ách Thần Quân sửng sốt, nhưng đã không kịp nữa. Đường Tuấn ấn bàn tay vào người cô ta, tinh thần lực mạnh mẽ giống như gió bão, hoàn toàn ập vào bên trong cơ thể.  

“Tên này muốn giết chết cả con nhóc kia sao?” Độ Ách Thần Quân kinh ngạc, cô ta vẫn luôn cho rằng chỉ cần khống chế được Mộ Thanh thì sẽ không phải sợ Đường Tuấn, hoàn toàn không nghĩ tới Đường Tuấn lại cứ vậy mà ra tay.  

Nhưng ngay lập tức, Độ Ách Thần Quân biết bản thân đã đoán sai. Tuy rằng tinh thần lực của Đường Tuấn xông vào bên trong cơ thể cô ta nhưng cũng không gây ra lực sát thương quá lớn. Ngược lại, nó giống như là một con sóng lớn, gột rửa linh hồn của cô ta. Mỗi một lần gột rửa đều sẽ mang đi phần linh hồn của Mộ Thanh.  

“Tinh thần lực của tên này lại đáng sợ như vậy! Hơn nữa, sức mạnh này là gì vậy? Vậy mà lại có điểm giống với khí tức của căn nguyên thiên địa!” Độ Ách Thần Quân vô cùng sửng sốt. Tuy rằng cô ta là một sợi tàn hồn, nhưng nếu xét về tu vi tinh thần lực thì cũng đã đạt tới trình độ Thất Phẩm Trung Gian, không ngờ tới, cô ta lại không có biện pháp nào để chống đỡ được Đường Tuấn. Hơn nữa, điều càng làm cho cô ta sợ hãi chính là trong tinh thần lực của Đường Tuấn có chứa một loại khí tức khó mà nói thành lời, nó rất giống với căn nguyên thiên địa mà cô ta biết. Chính khí tức này đã áp chế cô ta, làm cô ta không thể ra tay được.  

Linh hồn của Mộ Thanh dần dần được tách ra, thực lực của cô ta cũng không ngừng giảm xuống. Bên này giảm bên kia tăng, tốc độ tách linh hồn của Đường Tuấn càng lúc càng nhanh.  

“Tôi tung hoành đã mấy vạn năm, thủ đoạn sao có thể để anh kinh thường.” Độ Ách Thần Quân không cam lòng, nếu như vậy, cuối cùng cô ta chắc chắn sẽ phải chết.  

“Anh không muốn cho tôi sống, tôi sẽ lập tức hủy hoại cô ta!”  

Một ý nghĩ độc ác lướt qua trong đầu Độ Ách Thần Quân.  

Bùm.  

Tinh thần lực của cô ta bỗng nhiên hóa thành một biển lửa, biển lửa hừng hực thiêu đốt, trong nháy mắt đã thiêu đốt sạch sẽ linh hồn của Mộ Thanh và cô ta.  

Linh hồn chi hỏa!  

Trong phút chốc, sự đau đớn mãnh liệt đã lan tỏa khắp tinh thần của Độ Ách Thần Quân, đồng thời Mộ Thanh cũng kêu lên một tiếng thảm thiết.  

Sắc mặt Đường Tuấn thay đổi, vô cùng u ám. Một luồng ánh sáng xanh tụ lại ở chính giữa bàn tay anh, bên trong ánh sáng xanh truyền ra tiếng rên rỉ đau đớn của Mộ Thanh.  

Ba phần!  

Linh hồn chi hoả mà Độ Ách Thần Quân vừa tạo ra đã thiêu hủy ba phần linh hồn của Mộ Thanh! Người tu hành muốn tu hành đến cảnh giới tối cao thì yêu cầu về linh hồn cũng càng thêm khắc nghiệt. Thiếu đi ba phần căn nguyên linh hồn cũng có nghĩa là con đường tu luyện của Mộ Thanh đã hoàn toàn chấm dứt.  

Linh hồn chi hỏa, vừa đả thương mình vừa đả thương người! Anh không ngờ được, Độ Ách Thần Quân lại điên cuồng đến mức này.  

Thân thể của Độ Ách Thần Quân trở nên mờ ảo hơn rất nhiều, dường như có thể tan biến trong đất trời bất cứ lúc nào, nhưng nụ cười trên mặt cô ta lại vô cùng dữ tợn: “Thằng quỷ, cô ta chắc hẳn cũng phải tổn thất ít nhất ba phần căn nguyên linh hồn. Ha ha ha, thật sảng khoái.”  

“Anh Dược, tôi không sao.” Bên trong ánh sáng xanh truyền ra âm thanh yếu ớt của Mộ Thanh. Nếu không phải cô ấy đã đạt tới cảnh giới bác sĩ cấp bảy, linh hồn mạnh mẽ hơn so với những tu sĩ bình thường thì chỉ cần tổn thất ba phần căn nguyên linh hồn cũng đã có thể làm cho cô ấy vĩnh viễn ngủ say.  

“Cô đáng chết.” Đường Tuấn nhìn chằm chằm Độ Ách Thần Quân, đồng thời hối hận vì đã xem nhẹ mức độ điên cuồng của cô ta. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi