CHIẾN THẦN THÁNH Y

Đợi đến khi tất cả mọi người nói xong, Huyền Bạch mới nói: "Điều các người nói đều không sai, muốn trở thành giảng viên cao cấp, không chỉ cần thiên phú kiệt xuất, mà còn cần mấy chục năm khổ công cùng tích lũy.”  

Anh ta dừng một chút, nói: "Đáng tiếc, tạm thời tôi không phát hiện ra những tính chất đặc biệt như thế trên người vị Đường Tuấn này.  

Vì vậy, tôi nghĩ rằng thân phận giảng viên cao cấp của anh ta cần phải được nghiên cứu kỹ lưỡng.”  

Nói xong, Huyền Bạch cũng không nói gì nữa, ánh mắt một lần nữa nhìn về phía hoàng hôn.  

Canh Đằng nhìn lướt qua mọi người, nói: "Ngay cả Huyền Bạch cũng nói như vậy, các người hết hy vọng đi.”  

Đám người Hàn Tâm Tâm, Trương Kỳ thở dài trong lòng, bọn họ không còn hứng thú gì với chương trình giảng dạy của Đường Tuấn nữa.  

Canh Đằng cười nói: "Lần này ngoại trừ chương trình giảng dạy của giảng viên Tỉnh Trung, còn có chương trình giảng dạy của giảng viên Ôn cũng đáng để đăng ký.  

Không nghĩ tới anh ta lại nắm giữ thuật Chẩn Khí loại y thuật cao cấp này, hơn nữa lần này cũng phải đứng lớp, nhất định phải báo danh.”  

Mọi người nghe vậy, trên mặt đều lộ ra vẻ chờ mong.  

Về phần Đường Tuấn, đã sớm bị bọn họ chọn lọc quên đi.  

Đúng lúc này, bên ngoài phòng bỗng nhiên truyền đến một hồi tiếng bước chân vội vàng, tiếp theo một sinh viên trung tâm y tế xuất hiện ở cửa, thở hồng hộc nói: "Tin tức lớn! Tin tức lớn! Tôi vừa mới nhận được tin tức, vị kỳ nhân đem thuật Chẩn Khí truyền thụ cho bác sĩ Ôn kia sẽ xuất hiện ở lễ khai giảng.”

"Cái gì!"  

Mọi người thất thanh hô lên.  

Ngay cả Huyền Bạch cũng biến sắc, nhìn về phía cửa.  

Trong nhận thức của bọn họ, nếu có thể đem loại thuật Chẩn Khí thần kỳ này truyền cho Ôn Chính Sơ, vậy đối phương tất nhiên cũng là một cao nhân y đạo, thậm chí có lời đồn sau khi Ôn Chính Sơ trở lại trung tâm y tế từng lén nói mình không bằng đối phương.  

Loại y thuật này ở quận Đan Dương sợ là đều có thể xếp hạng thứ nhất.  

"Tin tức này có đáng tin không?"  

Canh Đằng, Hàn Tâm Tâm đều thở nặng nhọc hơn nhiều, và hỏi với vẻ hoài nghi.  

Sinh viên ở cửa nói: "Tôi nghe một sinh viên của bác sĩ Tỉnh Trung nói, hình như bác sĩ Tỉnh Trung đã thử tài y thuật của mình so với người đó rồi, hơn nữa còn ở lĩnh vực âm dương chi thuật ông ta am hiểu nhất.”  

"Kết quả thì sao?"   

Tất cả mọi người đều khẩn trương.  

Sinh viên kia gằn từng chữ: "Bác sĩ Tỉnh Trung thất bại.”  

Mọi người lại hít một hơi khí lạnh.  

Tỉnh Trung lại thua ở lĩnh vực lợi hại nhất.  

"Người nọ rốt cuộc là ai?  

Bác sĩ Tỉnh Trung có nói gì không?”  

Canh Đằng truy hỏi.  

Sinh viên kia lắc đầu, nói: "Bác sĩ Tỉnh Trung gần như cảm thấy rất mất mặt khi so tài thua, ông ta nói phải bế quan mấy ngày sẽ không tiết lộ ra bất cứ tin tức gì nữa.”  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi