CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ông ta vừa dứt lời, Hứa Vô Sơn đã ra tay.    

Một ánh đao từ trên không trung rơi xuống, hào quang rực rỡ, như muốn chém trời đất thành hai nửa.           

Trong nháy mắt, đao chém lên đỉnh đầu đám người Hoang Nam Sơn, tòa tháp nhỏ màu bạc phát ra một tiếng kêu, không chịu nổi gánh nặng nên vỡ vụn.  

Đám người Hoang Nam Sơn bị đánh mạnh như vậy, không chống đỡ nổi, phun ra một ngụm máu tươi lớn. Tất cả mọi người ngã trên mặt đất, khí tức đã cạn kiệt.  

Trong nháy mắt, không khí trở nên tĩnh mịch.      

Ngoại trừ Đường Tuấn và Hứa Vô Sơn ra, tất cả mọi người đều không thể hiểu nổi.    

Đây không phải là người Hoang Vô Tẫn dẫn tới sao? Tại sao ông ta có thể ra tay với những người Hoang Nam Sơn?          

Khuôn mặt Hoang Vô Tẫn trở nên dữ tợn đáng sợ, gân xanh nhảy lên, chỉ Hứa Vô Sơn, quát hỏi: “Hứa Vô Sơn, ông có biết mình đang làm gì không?”  

Hứa Vô Sơn lạnh lùng nói: “Tôi biết mình đang làm cái gì! Chỉ có ông mới không biết bản thân đang làm gì!”  

Hoang Vô Tẫn nói: “Tôi đang bắt kẻ trộm thành quả nghiên cứu hơn mười nghìn năm nay của bộ tộc chúng tôi.”  

Hứa Vô Sơn nói: “Ha ha ha, thành quả nghiên cứu hơn mười nghìn năm nay của bộ tộc các ông có điều gì thú vị mà khiến cả bác sĩ Đường Tuấn nắm giữ y thuật cấp nghịch thiên phải mạo hiểm trộm cắp!”  

Hoang Vô Tẫn nói: “Ông thì hiểu cái gì chứ! Cái gì, ông nói anh ta là ai?”  

Ông ta vừa nói được một câu, đột nhiên phục hồi tinh thần lại.           

Hứa Vô Sơn chỉ vào Đường Tuấn, nói: “Anh ấy chính là bác sĩ Đường Tuấn! Ông cảm thấy anh ây sẽ đánh cắp thành quả nghiên cứu của bộ tộc các ông hay sao?”  

“Hả? Làm sao có thể?”  

Không chỉ là Hoang Vô Tẫn, trong đầu đám người Hoang Kỳ Nhất cũng hiện lên suy nghĩ như vậy.           

Họ biết rõ bác sĩ Đường Tuấn là ai.   

Không chỉ là người có y thuật nghịch thiên, mà còn thay đổi cục diện đại chiến của Táng tinh cổ địa.    

Cả Trung Ương Tinh Hà, danh tiếng của Đường Tuấn bây giờ cũng không kém gì Ngao Vấn Thiên và Đạo Nhất Thần Tử.     

Rất nhiều Thần Quân đều muốn có quan hệ với Đường Tuấn.   

Có thể nói, một câu nói của Đường Tuấn cũng không thua kém gì Thần Quân.       

Thế nhưng, tại sao người như vậy lại có thể xuất hiện ở đây, còn có quan hệ  với Đệ Cửu Mạch?       

“Không thể có chuyện ấy được! Làm sao anh ta có thể là bác sĩ Đường Tuấn!”    

Hoang Kỳ Nhất hoàn toàn không tin vào việc đang xảy ra trước mắt.  

Dù sao cách vu khống Đường Tuấn là anh ta đưa ra, anh ta mới là người khởi xướng.           

Hứa Vô Sơn lạnh lùng nói: “Cậu cảm thấy tôi sẽ nhìn lầm sao?”  

Ông ta chất vấn Hoang Vô Tẫn, nói: “Ông có dám lặp lại những gì ông vừa nói không? Bác sĩ Đường Tuấn trộm thành quả nghiên cứu của gia tộc các ông?”    

Hoang Vô Tẫn không trả lời được. Tuy không thể tưởng tượng nổi, nhưng ông ta chỉ có thể tin. Sau đó ông ta tự nhận bản thân xui xẻo. Ai có thể ngờ được Đệ Cửu Mạch sắp tan vỡ lại có mối quan hệ với bác sĩ Đường Tuấn danh tiếng gần đây.           

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi