CHIẾN THẦN THÁNH Y

Âm lượng của cô bỗng nhiên trở nên thấp trũng, trên mặt xuất hiện biểu cảm ngượng ngùng, cúi đầu nói: "Nếu như anh muốn tới Hải tộc thì, nhớ mang theo một chút lễ vật. Phụ vương của tôi rất thích kỳ bình*."  

*kỳ bình: đội quân đánh úp ( kiểu bảo nam chính tới đánh úp phụ vương ẻm bằng lễ vật để lấy thiện cảm:v)  

Lúc này Đường Tuấn đã bị sự đau lòng che lấp tâm trí, tuy rằng âm thanh dịu dàng của Thuỷ Miểu Miểu khiến anh giảm bớt đau lòng được một tí, nhưng anh vẫn không nghe ra được hàm ý khác trong lời nói của Thuỷ Miểu Miểu.  

Chuyện cũng đã như vậy rồi, anh cũng bất lực, không thể làm gì khác hơn ngoài việc tác thành cho Thuỷ Miểu Miểu, thuận miệng nói: "Vậy cô nhớ chú ý."  

"Biết rồi."  

Vẻ mặt của Thuỷ Miểu Miểu càng thêm thẹn thùng, sau đó xoay người rời khỏi Ma Địa.  

Quả nhiên là anh ấy quan tâm mình.  

Tiến vào Ma Địa tuy rằng nguy hiểm trùng trùng, nhưng cũng không hạn chế rời đi.  

Mãi cho đến lúc này, hai người Hứa Vô Sơn và Hoang Vô Tẫn mới giật mình nghi ngờ nhìn Đường Tuấn, một lúc lâu sau Hứa Vô Sơn mới mở miệng hỏi: "Bác sĩ Đường, không lẽ cậu đã xem trọng vị điện hạ của Hải tộc này rồi đấy chứ."  

Ngay cả ông ta cũng có chút nghi ngờ có phải trên đoạn đường này là Đường Tuấn làm nên để cố ý hỗ trợ cho Thuỷ Miểu Miểu không.  

Đường Tuấn cười giễu một tiếng, nói: "Làm sao có thể chứ?"  

Hứa Vô Sơn nhíu mày, nhất thời có chút không đoán được.  

Nếu như không phải như vậy thì vì sao Thuỷ Miểu Miểu lại nói như thế chứ.  

Đường Tuấn cũng không nghĩ nhiều, nhìn con chó nhỏ bên cạnh nói: "Bây giờ chúng ta có thể vượt hồ được chưa?"  

Con chó nhỏ gật đầu nói: "Theo ta là được rồi."  

Nó hiện tại hận không thể khiến cho Đường Tuấn chết ở trong Ma Địa, như vậy nó cũng không bị hạn chế bởi phong ấn nữa.  

Ba người theo con thú nhỏ vượt hồ, trên người con thú nhỏ tản ra một loạt ánh sáng rực rỡ, ánh sáng hoà làm một thể với mặt hồ, mặt hồ giờ mới không tấn công đám người này nữa.  

Trên đường vượt hồ, Đường Tuấn hỏi: "Chó nhỏ, ngươi tên là gì?"  

Con thú nhỏ do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra: "Ta là A Bảo."  

"Ha ha ha."  

Im lặng trong chốc lát, Hứa Vô Sơn và Hoang Vô Tẫn đồng thời cười ha hả.  

Con chó nhỏ tự xưng là Khuyển Trấn Hải này không chỉ có tạo hình dễ thương thôi mà đến cái tên cũng đáng yêu như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi