CHIẾN THẦN THÁNH Y

Thời điểm Elsa đang tùy ý đi dạo loanh quanh, một giọng nói vang lên ở phía sau lưng cô ta. Elsa xoay người nhìn lại, sắc mặt hơi biến đổi.  

Xuất hiện ở trước mặt cô ta là ba thanh niên hai nam một nữ, thoạt nhìn đều rất trẻ tuổi, khí chất kiêu căng, tuy rằng không có cố tình triển lộ ra khí thế, nhưng sự kiêu ngạo từ trong xương tủy lại hiển hiện hết thảy qua tư thái, vừa nhìn đã biết chắc hẳn phải là truyền nhân của những môn phái lớn.  

Đối với ba người này, Elsa cũng không xa lạ. Bởi vì ba người này chính là Tam Đại Thánh Địa của Thiên Đình Hoa Hạ hiện giờ, cùng với Dao Trì và Tu Di Cung, là những nhân vật đại diện tiêu biểu bây giờ, lần lượt là Hạo Nhiên Thần Tử, Thiên Hoa Thánh Nữ Dao Trì và Cửu Ly Tiểu Hòa Thượng Tu Di Cung của Thiên Đình. Tu vi của ba người bọn họ đều đạt tới Động Hư cảnh hậu kỳ, kế cận với trình độ đỉnh phong.  

Vốn dĩ nếu như dựa vào tinh thần lực thì thực lực của cô ta ở trên ba người này, nhưng hiện tại tinh thần lực của cô ta đã bị rớt xuống tận hạng bảy, cho nên không phải là đối thủ của ba người này nữa. Đại chiến hai phương Đông - Tây sắp tới, một khi bị đối phương phát hiện ra chuyện thực lực của bản thân bị thụt lùi, vậy tình hình lúc ấy cô ta không thể tưởng tượng nổi.  

Dung mạo của Thiên Hoa Thánh Nữ đẹp tuyệt trần, nhưng lại mang đến cho người ta một loại cảm giác lạnh như băng người sống chớ gần, ánh mắt Yên Nhing nhìn Elsa, nói: “Đã một thời gian dài không gặp rồi, dường như  tu vi của tiểu thư Elsa trở nên yếu đi.”  

Trong lòng của Elsa cả kinh, cảm ứng của Thiên Hoa Thánh Nữ là nhanh nhạy nhất, vậy mà lại phát hiện ra tia khác thường của cô ta.  

“Ha hả, bằng không tôi với cô bàn luận một hồi xem thế nào, xem như là thêm náo nhiệt cho trận tụ hội này?”  

Trong lòng Elsa tuy rằng khiếp sợ, nhưng lời nói lại vẫn cứng rắn như cũ.  

Thiên Hoa Thánh Nữ nghe vậy, lộ ra sắc thái muốn lên, nhưng lại bị Hạo Nhiên Thần Tử đứng bên cạnh duỗi tay ngăn cản. Hạo Nhiên Thần Tử lắc lắc đầu, nói: “Muốn luận bàn thì vẫn còn rất nhiều cơ hội, nhưng bắt buộc phải chờ chúng ta làm xong nhiệm vụ lần này rồi mới tính. Thiên Hoa, đừng quên mục đích chuyến đi này của chúng ta.”  

Thiên Hoa Thánh Nữ hơi giật mình, chợt gật gật đầu. Cô ta nhìn về phía Long Vương đang đứng cách đó không xa, gào to một tiếng: “Mấy người không nhìn thấy ba người bọn tôi đang đứng đây hay sao, còn không mau qua đây?”  

Đám người chỗ Long Vương tuy rằng không vui vẻ gì khi nhìn thấy thái độ ngạo mạn của Thiên Hoa Thánh Nữ, nhưng hiện giờ người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, chỉ có thể âm thầm chịu đựng, đi mấy bước đến trước mặt ba người đó.  

Thiên Hoa Thánh Nữ trầm giọng nói: “Cho mấy người đến dòng dõi phi công bắt người, vậy bây giờ người đâu?”  

Long Vương lắc đầu, nói: “Chúng tôi vẫn chưa tìm thấy được Đường thiên nhân?”  

Hạo Nhiên Thần Tử châm biếm: “Lại còn gọi  Đường thiên nhân, nên sửa miệng đi. Hết ngày hôm nay, anh ta có còn là người sống hay không cũng là chuyện chưa biết chừng đấy.”  

Cửu Ly Hòa Thượng thở dài, nói: “Nếu dòng dõi Phi Công không muốn giao người ra, vậy chúng ta đây đành phải tự mình động thủ.”  

Trong lòng Long Vương chấn động, vội vàng nói: “Ba vị, chuyện này sau khi kết thúc, có thể tha cho Đường Tuấn một mạng hay không?” 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi