CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tinh vực Thanh Long do vô số giới cùng vực tạo thành, nếu như sử dụng Thiên Nhãn thần thông, nhìn xuống tinh vực Thanh Long, là có thể nhìn thấy những giới  cùng vực này cuối cùng tạo thành một dáng vẻ con Thần Long.  

Ở trong thiên ngoại tinh vực Thanh Long, Đường Tuấn cùng con thú nhỏ A Bảo đột ngột xuất hiện.  

Xuất hiện trước mắt Đường Tuấn chính là tình cảnh như vậy, từ xa đã có thể cảm nhận được long khí nồng đậm cùng uy nghiêm dành riêng cho Long tộc.  

Con thú nhỏ A Bảo đứng ở bên chân Đường Tuấn, nó không kìm lòng nổi mà lui về phía sau một chút.  

Đường Tuấn cười nói: “Con chó nhỏ như cậu cũng sợ rồng sao?”  

Long tộc, có thể nói áp đảo tất cả Yêu tộc, từ nguồn gốc huyết mạch đã có thiên phú chấn áp các Yêu tộc khác.  

A Bảo nghe vậy, trên mặt chó nhe răng trợn mắt, nó hừ lạnh một tiếng, rồi ngẩng đầu, làm ra bộ dáng cao ngạo, nói: "Khuyển gia tôi ngay cả Thái Cổ Đại Yêu cũng không sợ, còn sợ Long tộc.  

Tôi chỉ là cảm thấy trong phiến tinh vực này giống như đang cất giấu pháp lực thông thiên của một vị nhân vật lớn, nên cảm nhận được từng đợt tim đập thình thịch.  

Tên nhóc như anh có tu vi thấp, không cảm nhận được cũng là bình thường.”  

Nói xong lời cuối cùng, nó còn khinh bỉ Đường Tuấn một phen.  

Đường Tuấn nghe xong, anh nhìn về phía tinh vực Thanh Long, trong mắt hiện lên một đạo tinh quang, đồng thời thúc dục hai loại căn nguyên chi lực.  

Trong trạng thái này, nhận thức của anh đã tăng lên hàng chục lần.  

Vào lúc cảm giác của mình tăng lên, Đường Tuấn cũng cảm nhận được một đạo khí thế đáng sợ bao phủ trên người mình, dường như chỉ cần chủ nhân của đạo khí thế này suy nghĩ một chút, thì anh sẽ tan thành mây khói trong tích tắc.  

Hô hấp không tới, sau lưng Đường Tuấn đã bị mồ hôi lạnh ướt đẫm, anh vội vàng thu hồi cảm giác.  

A Bảo nhìn thấy dáng vẻ của Đường Tuấn, cười khẩy cười nói: "Thế nào, khuyển gia không lừa gạt cậu chứ.”  

Đường Tuấn vẫn còn sợ hãi trong lòng, vừa nghĩ đến là sợ hãi, vừa rồi anh bắt được khí thế quá đáng sợ, tuyệt đối không thua kém Bạch Hổ Tôn Giả ngày đó giáng lâm xuống Địa Cầu!  “Chẳng lẽ chủ nhân của khí thế vừa rồi là Thanh Long Tôn Giả sao?”  

Trong đầu Đường Tuấn không khỏi hiện lên một ý niệm như vậy.  

Nhưng ngay sau đó, trong lòng anh lại xuất hiện thêm nhiều nghi ngờ.  

Dựa theo lời Nguyệt Nga tiên tử nói, còn có một số chuyện Chu Tước Thần Quân nói cho anh biết, hiện giờ ở trong thiên địa, người tu hành cấp bậc Tôn Giả không thể tùy ý ra tay.  

Trung Ương Ngân Hà có sáu đại Tôn Giả, đã mấy vạn năm không có ra mặt, nghe nói là bọn họ đang bế quan ở một địa giới đặc thù.  

Sau khi cố gắng nghĩ nhưng cũng không có kết quả, Đường Tuấn chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ, hiện tại cấp Tôn Giả còn chưa phải là điều anh có thể phỏng đoán.  

A Bảo hỏi: "Vậy chúng ta đi đâu bây giờ?”  

Trong tay Đường Tuấn cầm một viên long hình phù ấn, giờ phút này phù ấn này đang lóe ra hào quang nhàn nhạt, anh nói: "Chờ xem.”  

Đây là thứ Ngao Nguyên đồng ý cho anh một

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi