CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tuy rằng một lần cuối cùng hộc máu mà về nhưng cũng đủ để kiêu ngạo.  

Ông lão vuốt râu nói: "Vấn Thiên, cậu đã trải qua thử thách long uy và sinh mệnh chi năng của tầng thứ nhất mới đột phá được Thần Quân, tiềm lực vô hạn. Thiên phú của Đường Tuấn ở trên y đạo, cậu so sánh với cậu ta chẳng có ý nghĩa gì."  

Trải qua thử thách của long uy mạnh mẽ và sinh mệnh chi năng sau đó thì đột phá đều mạnh hơn đột phá bình thường rất nhiều.  

Đây là quy luật mà từng lứa Long tộc tổng kết lại.  

Ngao Vấn Thiên lạnh lùng nói: "Y đạo, chung quy cũng chỉ là bàng môn tà đạo mà thôi. Sáu đại Tôn Giả của trung ương Tinh Hải ngày nay có người nào là dựa vào y đạo xưng Tôn? Nếu như anh ta một mực si mê y đạo chậm trễ tu luyện, cùng lắm cũng chỉ có thể trở thành bác sĩ thần, mà mục tiêu của tôi là Tôn Giả, mục tiêu của chúng ta không giống nhau, đã sớm định sẵn rằng anh ta sẽ bị tôi vượt xa càng xa."  

Ông lão nhướng lông mày, nói: "Vấn Thiên, cậu có được những kiến thức này thì tốt nhưng cũng không thể coi thường y đạo. Y đạo cho đến cuối cùng, cũng có những khả năng thần không biết quỷ không hay."  

Ngao Vấn Thiên không trả lời câu nào, liếc mắt nhìn xuống vùng đất hoá rồng, cười nhạo nói: "Hiện tại mới đi đến được tầng thứ năm, đúng là rì rì rề rề như con đàn bà, lãng phí thời gian của tôi."  

Bên ngoài vùng đất hoá rồng có thể cảm ứng được một tia pháp lực chập chờn, dựa vào đó mà đoán được người ở bên trong đi tới nơi nào.  

Trong vùng đất hoá rồng, Đường Tuấn cũng không vội, anh đã biết lý do vì sao Chu Tước Thần Quân lại khiến anh đi tới vùng đất hoá rồng.  

Long uy tản khắp hư không tiến vào khiếu huyệt của anh ta, không ngừng tôi luyện pháp lực và thân thể của anh, tiểu thế giới còn lại là chậm rãi thu thập sinh mệnh chi năng.  

Nếu như anh bằng lòng thì còn có thể dùng tốc độ thu nạp gấp trăm lần bây giờ, nhưng mà không cần thiết.  

Lần tiến vào vùng đất hoá rồng này là một cơ hội tốt, anh phải quý trọng.  

Ngộ nhỡ anh thu nạp quá nhanh khiến Long tộc phát hiện ra rồi hung hăng tống khứ anh ra khỏi vùng đất hoá rồng, vậy thì lợi không đủ bù thiệt hại mất.  

Đi được một lúc thì Đường Tuấn khẽ động trong lòng: "Long uy và sinh mệnh chi năng lại mạnh thêm một chút rồi, xem ra đã tiến vào tầng thứ tư."  

Trước đó Ngao Nguyên cũng đã giới thiệu sơ lược qua tình huống bên trong vùng đất hoá rồng, cho nên việc phân thành chín tầng anh cũng đã biết.  

Tầng thứ tư với anh gần như là không có áp lực, Đường Tuấn vẫn đi lại với tốc độ như cũ.  

Trong lòng anh có chút hoang mang, cái vùng đất hoá rồng này được sinh ra như thế nào, tại sao lại có long uy và sinh mệnh chi năng?  

Hai thứ đồ này cũng sẽ không thể tự nhiên mà xuất hiện được?  

Một lát sau, long uy và sinh mệnh chi năng xung quanh cường hóa thêm lần nữa, Đường Tuấn tiến vào tầng thứ ba.  

Bước chân của Đường Tuấn đột nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra biểu cảm khiếp sợ.  

Mà ở thế giới bên ngoài, Ngao Vấn Thiên nhìn được cảnh này thì không khỏi lắc đầu, nói: "Quả nhiên chỉ có thể đến tầng thứ ba. Thất vọng, thật sự thất vọng. Vốn tôi còn xem anh ta là đối thủ ngoại lệ duy nhất cơ, hiện tại xem ra là tôi suy nghĩ nhiều rồi."  

Trong vùng đất hoá rồng, Đường Tuấn sợ run rẩy

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi