CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bởi vì bọn họ phát hiện sức mạnh của Đường Tuấn càng lúc càng lớn, có năng lực thực sự làm tổn thương bọn họ.  

May mắn loại cảm giác này không kéo dài bao lâu, thời hiệu phong tỏa không gian Đại Thần Thông đã đến, hai người Dương Thịnh cùng Ngao Cực lấy lại tự do.  

Trên mặt Dương Thịnh mũi sụp xuống, hai bên hai má mang theo dấu tay, quần áo trên người đều rách, đặc biệt là chỗ mông, rách một khối lớn, điều này làm cho ông ta xấu hổ và phẫn nộ.  

Ngao Cực cũng không khá hơn chỗ nào, giận dữ nhìn Đường Tuấn.  

“Hai lão già không đứng đắn, lại còn mông trần!”  

Đường Tuấn tươi cười trêu chọc.  

Dương Thịnh dùng pháp lực biến ảo ra một bộ quần áo, âm trầm nói: "Nhóc con, tôi chắc chắn sẽ để cho cậu sống không bằng chết!”  

Thân hình ông ta biến mất tại chỗ, sau một khắc xuất hiện ở phía sau Đường Tuấn, đánh một quyền tới.  

Một quyền này mãnh liệt quỷ dị, ít nhất phải có tu vi Thần Quân Cảnh hậu kỳ mới có thể địch lại.  

Trong mắt Dương Thịnh truyền ra sát khí nồng đậm: "Thời gian qua lâu như vậy, Tiên Quang chỉ sợ đều bị cậu luyện hóa.  

Vừa lúc, tôi sẽ tế luyện cậu thành linh hồn cho thần binh của tôi! Tra tấn cậu mãi mãi!”  

Bồng.  

Nhưng ý nghĩ trong đầu ông ta vừa động, một quyền này đã bị một bàn tay ngăn cản.  

Thân hình Đường Tuấn lui lại vài bước, nhưng cuối cùng cũng bắt được một quyền này.  

Dương Thịnh dừng tay, trong mắt có chút kinh ngạc, nói: "Cậu?”  

Thực lực của Đường Tuấn mạnh hơn trước gấp mấy lần, nếu như không phải lôi kiếp vừa tiêu tán, Dương Thịnh đều sẽ hoài nghi Đường Tuấn có phải là người tu hành Thần Quân Cảnh hậu kỳ hay không.  

Không chỉ là ông ta, Ngao Cực cũng tạm dừng ý nghĩ muốn ra tay.  

Đường Tuấn duỗi người ra, từ trong cơ thể truyền ra một âm thanh bùm bùm, một luồng sức mạnh to lớn không thể nói nên lời từ trong tứ chi bách hài hiện ra.  

Vừa rồi nhận được một quyền kia của Dương Thịnh, anh cảm thấy rất thoải mái, giờ phút này luận về chiến lực anh dường như không thua kém người tu hành Thần Quân Cảnh hậu kỳ! Anh nhếch miệng cười, nói với Dương Thịnh: "Lão già, đến phiên tôi.”  

Anh hóa thành một vệt sáng, đụng vào Dương Thịnh.  

"Hừ! Tôi muốn xem ông có gì kỳ quái?”  

Tuy rằng Dương Thịnh kinh hãi tốc độ chiến đấu của Đường Tuấn tăng lên nhanh chóng, nhưng ông ta vẫn không sợ hãi.  

Ánh mắt Đường Tuấn ngưng lại, khi Dương Thịnh thúc giục pháp lực nghênh chiến, Đường Tuấn ngay lập tức đã phát hiện mấy sơ hở trên người ông ta.  

Những sơ hở này đến từ việc khai thác các khiếu huyệt và kinh mạch không đầy đủ.  

Cảm nhận của anh dường như cũng tăng lên rất nhiều lần.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi