*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tiếng quát này, Mộ Thanh còn dùng sức mạnh bản thân, bao gồm cả Ngô Tiềm, ba người họ đều cảm thấy thân thể nhoáng lên một cái, suýt chút nữa chịu không nổi, sắc mặt Mộ Xuân Nhu và Mộ Dương Quan càng trắng bệch, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
Trong khoảng thời gian gần đây, Mộ Thanh thật sự quá ngoan ngoãn, phàm là sắp xếp trong nhà thì cô ấy đều đồng ý.
Điều này cũng khiến người nhà họ Mộ như gặp ảo giác, vậy mà Mộ Thanh có thể tùy ý để bọn họ sắp đặt.
Nhưng bọn họ lại quên rằng, cho dù ở nhà họ Mộ thì thực lực Mộ Thanh cũng là số một số hai, mấy thế hệ trước cũng không dám nói có thể chiến thắng cô ấy trăm phần trăm.
Nếu thật sự ép Mộ Thanh thì chắc chắn bọn họ sẽ tự rước lấy nhục.
Cuối cùng, mặt ba người Mộ Xuân Nhu xám xịt rời đi.
Bên bờ hồ yên tĩnh, Mộ Thanh đứng một mình, nước mắt không ngừng chảy xuôi.
Đường Tuấn rời khỏi nhà họ Mộ, mà ba người Mộ Xuân Nhu cũng đi theo ra ngoài.
“Nhớ kỹ, sau này nhìn thấy người này thì không cho phép anh ta tới gần nhà họ Mộ!”
“Không biết là tên nhóc từ đâu tới, cũng dám làm quen chị họ Mộ Thanh!”
Sắc mặt Mộ Dương Quan khó coi nói với các thủ vệ nhà họ Mộ, chịu thiệt ở chỗ Mộ Thanh nên bọn họ đành phải phát tiết lửa giận lên người tên xa lạ này.
Những tu giả xếp hàng hầu hết đều thản nhiên nhìn Đường Tuấn, có mấy người lắc đầu, nói: “Cần gì phải tự rước lấy nhục chứ?
Cho rằng mình là ai, lại còn nói quen Mộ Thanh tiên tử.”
Bỗng nhiên Đường Tuấn quay đầu nhìn mấy người Mộ Xuân Nhu, ánh mắt lạnh lùng khiến người nhà họ Mộ bị dọa nhảy dựng lên, run rẩy nói: “Anh muốn làm gì?”
Đường Tuấn nói: “Nếu như để tôi biết mấy người đối xử không tốt với Mộ Thanh, thì tôi sẽ xử đẹp nhà họ Mộ các người.”
Nói xong, Đường Tuấn lập tức rời đi.
“Hừ, không biết tự lượng sức mình.”
“Đúng là tên nhóc ngông cuồng.”
Mộ Xuân Nhu và Mộ Dương Quan nhìn nhau, đều không xem Đường Tuấn là gì cả.
Hiện giờ nhà họ Mộ như mặt trời ban trưa, thế quật khởi không nhỏ, khắp cả thế giới Cổ Linh, ngoại trừ tồn tại siêu nhiên như Cổ Linh Vương thì còn ai dám nói xử nhà họ Mộ chứ.
Cho dù là gia tộc có Thần Quân trấn giữ thì cũng không thể.
Sắc mặt Mộ Dương Quan lạnh xuống, truyền âm nói: “Xuân Nhu, em trông coi ở bên ngoài, anh đi tìm mấy trưởng lão nói chuyện.”
“Anh đây là?”
Trong lòng Mộ Xuân Nhu khẽ động.