CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Quân Tuyết Mãn không tiếp nhận châm cứu hoàn chỉnh của Đường Tuấn, đến một mũi kim cũng có thể Bán Bộ Thần Quân.  

Nam Trang tiếp nhận toàn bộ châm cứu, chỉ có thể mạnh hơn.  

Sau chuyện của Quân Tuyết Mãn, trong lòng tướng quân Phong đã nhận định Đường Tuấn là bác sĩ chỉ đạo, ông ta thật sự không muốn nhìn Đường Tuấn thua quá khó coi.  

Dưới ánh mắt mong đợi, Đường Tuấn vẫn lắc đầu, nói: "Kỳ vọng của tôi đối với Nam Trang càng lớn, hiện tại anh ta không cần tôi giúp đỡ.  

Nam Trang, nếu như tin tưởng tôi, hãy đi lên toàn lực đánh cùng Giang Thành một trận.”  

"Sư huynh, ngàn vạn lần đừng nghe lời anh ta.  

Anh ta đang làm hại anh.”  

Nhìn thấy Đường Tuấn không có chủ ý, Quân Tuyết Mãn không khỏi nóng nảy.  

Mà bên kia, Giang Thành đã đứng ở trong sân đấu võ, ánh mắt khinh miệt nhìn chằm chằm Nam Trang, khinh thường nói: "Nam Trang, ngoan ngoãn đi lên để cho tôi đánh một trận đi.”  

Lúc nói chuyện, khí tức Thần Quân triển lộ không thể nghi ngờ, làm cho mọi người vây xem đều kinh hãi.  

"Được rồi.  

Tôi tin bác sĩ Đường.”  

Nam Trang trầm ngâm một lát, cuối cùng nặng nề gật đầu, thân hình nhảy lên một cái, rơi vào đối diện Giang Thành.  

"Sư huynh."  

Quân Tuyết Mãn thấy thế, cô ta gấp đến độ sắp khóc ra.  

Cô ta quỳ xuống với Đường Tuấn, nói: "Bác sĩ Đường, tất cả đều là lỗi của tôi, anh đừng trách sư huynh.  

Y thuật của anh cao siêu như vậy, nhất định có biện pháp cứu sư huynh.”  

Đường Tuấn lắc đầu, anh nhìn sân đấu võ, nói: "Kế tiếp nhìn tạo hóa của chính anh ta, tôi cũng bất lực.”  

Quân Tuyết Mãn ngẩn ra, cô ta đành phải đứng dậy, gằn từng chữ nói: "Nếu sư huynh xảy ra chuyện, anh cũng không xong với tôi.”  

Trong lòng cô ta vô cùng hối hận, nếu như cô ta nghe lời khuyên của Đường Tuấn, thắng trận thứ hai, vậy Nam Trang không cần phải tỷ thí trận thứ ba.  

Bồng.  

Trận chiến giữa sân đã bùng nổ.  

Giang Thành khẽ quát một tiếng, một quyền vô cùng nhanh, đánh vào ngực Nam Trang.  

Cho dù Quân Tuyết Mãn đứng dưới sân, cũng có thể nghe được âm thanh vỡ vụn trên ngực Nam Trang.  

Nam Trang cũng phun ra một ngụm máu.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi