CHIẾN THẦN THÁNH Y

“Nhóc Đường!”  

A Bảo chạy vỗi tới, chắn trước người Đường Tuấn.  

Đám người Viêm Lang thần quân cũng lại gần, đứng song song cùng một chỗ với Đường Tuấn.  

Một vài vị binh sĩ của quân diệt ma chắn trước mặt anh.  

“Bảo vệ y sư Đường!”  

Viêm Lang thần quân trầm giọng nói.  

Ma thần cười lạnh cất tiếng: “Chỉ bằng cái đám phế vật chúng mày mà cũng muốn ngăn cản tao?”  

Hắn nổi giận, không thèm giữ nữa mà bộc phát chiến lực. Tựa như hổ vào giữa bầy cừu, đánh chết những binh sĩ của quân diệt ma chắn trước người Đường Tuấn.   

Xoẹt!  

Một nửa binh sĩ quân diệt ma của Bán Bộ thần quân đang sống sờ sờ bị chém thành hai nửa ngay tức khắc.  

Răng rắc!  

Một binh sĩ diệt ma quân thần quân cảnh bị chém rụng đầu.  

Chết mất ba tên ma thần, đã khiến cho tên ma thần này gần như điên cuồng, hắn đang đồ sát, đồng thời cũng là để xả giận.   

Tuy biết chắc chắn phải chết, nhưng đám quân diệt ma này vẫn không lùi bước, ánh mắt vẫn rất kiên định.  

Máu me bay tán loạn giữa không trung, khiến cảnh vật vốn đã u ám nay lại được điểm thêm một phần màu đỏ quỷ quái.  

“Không!”  

Đường Tuấn gào lên, nhưng anh bất lực. Vòng tròn thần bí vẫn bộc phát như cũ, anh lại không thể dùng lực lượng.  

Đủ hơn ba mười binh sĩ thuộc quân diệt ma bị ma thần đồ sát một cách tàn nhẫn.  

Tên ma thần kia đã hiện hình thể thực sự ra, là một kẻ mặc áo giáp màu đen, trên đầu mọc hai cái sừng lớn của ma tộc cổ.  

Hai tay hắn đeo một đôi găng tay máu đỏ, trên găng tay vậy mà lại truyền tới từng tiếng kêu đầy thê lương thảm thiết. Là những vị binh sĩ của quân diệt ma! Đôi găng tay này thế mà lại có thể giam giữ linh hồn của người chết, bao vây tra tấn ở bên trong.  

“Chết, sao có thể dễ dàng thế được chứ.”  

Ma Thần nở nụ cười.  

Khóe mắt Đường Tuấn đã muốn nứt toạc, hai mắt hiện đầy tơ máu, cất tiếng: “Tao phải giết mày!”  

Đám quân diệt ma này chết vì anh, sau khi chết còn bị tra tấn. Giờ khắc này, anh hận không thể dùng thử đoạn tương tự gi ết chết tên ma thần này.  

Ma thần chỉ cười lạnh đáp: “Mày làm gì có cái năng lực ấy? Có thể chết trong tay tao, chính là vinh hạnh của chúng nó. Mà mày cũng sẽ nhanh chóng trở nên giống chúng nó thôi!”  

Hắn từng bước tới gần Đường Tuấn.   

Mà lúc này, trước mặt anh chỉ có mấy người Viêm Lang thần quân thôi.  

"Tránh ra, nếu không chết."  

Ma Thần Huyết Thương Khuynh nói với Viêm Lang Thần Quân.  

Viêm Lang Thần Quân quay đầu nhìn Đường Tuấn, nhìn lại cánh tay nhuốm máu tươi của Huyết Thương Khuynh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi