CHIẾN THẦN THÁNH Y

Chợt lão ta đưa tay tóm lấy một trong những xác chết đó.  

Mà lúc này, dưới kim quang băn phá Đường Tuấn và A Bảo biến mất khỏi tầm mắt của Đại Ma Thần.  

Ở sâu trong huyệt động, đại ma thần dẫm lên nửa cây xương trắng, đứng trong hư không. Phía dưới anh ta, kim quang lóe sáng, mỗi một tia kim quang đều phát ra dao động năng lượng khiến lòng người giật mình. Nhưng dường như những kim quang này bị ngăn cách trong phạm vi nhất định bên ngoài cơ thể đại ma thần, căn bản không thể chạm đến anh ta.  

Một bàn tay của đại ma thần máu tươi đầm đìa, trong tay còn có vài hốc máu. Lúc này đang dựa vào sinh cơ cường đại của bản thân anh ta, chậm rãi khép lại. Tốc độ khép lại rất thong thả, hiển nhiên vết thương cũng không nhẹ.  

Nhưng đại ma thần lại không chút để ý, trên mặt vẫn tươi cười nhàn nhạt: “Lúc trước, mười hai đệ tử của chủ phong ma đều là thể chất đặc thù, thực lực đạt tới Thần Quân đỉnh cấp. Trước khi chủ phong ma chết, đã giế t chết mười hai đệ tử, để bọn họ chôn cùng mình, bảo hộ thân xác của mình sau khi chết. Không ngờ lại thành toàn cho ta.”  

Anh ta càng cười càng lớn tiếng, lẩm bẩm: “Truyền thuyết nói trận pháp chủ phong ma bố trí có thể g iết chết người tu luyện dưới Tôn Giả, hiện giờ xem ra có chút nói quá. Ta mới chỉ ném hai viên đá dò đường vào, bị thương một chút, đã có được một bộ thi thể dễ như trở bàn tay.”  

Trên một bàn tay khác của anh ta, là một bộ thi thể cao hai mét. Thi thể này ngoại trừ bị đứt một cánh tay, những chỗ khác đều hoàn hảo không tổn hao gì. Đôi mắt nhắm chặt, biểu tình cực kỳ bình tĩnh, không giống người chết đã lâu, ngược lại càng giống một người đang ngủ say.  

“Vậy mà là đao quân cụt một tay, xem ra vận may của ta không tệ.”  

Đại ma thần khống chế thi thể này, tinh tế đánh giá, trên mặt đắc ý. Anh ta lấy chưởng làm đao, bổ vào mặt ngoài thi thể, vậy mà chỉ để lại một vết xước trắng, mà vết xước cũng biến mất rất nhanh không thấy. Cảnh tượng này làm trong lòng đại ma thần chấn động.  

Đao quân cụt tay, lúc còn sống cũng có tu vi ngang hàng đại ma thần, danh chấn Tinh Hải. Sau khi chết đi lâu năm, dường như thân thể đao quân cụt tay càng thêm kiên cường.  

Đại ma thần kinh ngạc cảm thán nói: “Nếu thí nghiệm thành công, Cổ Ma tộc ta sẽ nhiều thêm một vị đại ma thần!”  

Một vị ma thần như vậy, thậm chí có thể địch nổi Chu Tước thần quân!  

Lúc lâu sau, sâu trong huyệt động dần bình tĩnh trở lại, không còn phóng ra kim quang. Ánh mắt đại ma thần tham lam nhìn về phía mười một cỗ thi thể khác trong động. Vốn cho rằng huyệt động sẽ rất nguy hiểm, thậm chí đại ma thần cũng đã chuẩn bị tốt sẽ bị trọng thương. Nhưng không nghĩ tới cuối cùng kết quả lại khác xa với tưởng tượng của anh ta, vết thương của anh ta gần như có thể coi như không có.  

Chuyện này khiến tâm tư trong lòng đại ma thần lập tức xoay chuyển. Nếu có thể đạt được thêm một khối thi thể, vậy thật tốt quá.  

Suy nghĩ này vừa xuất hiện, đã không thể ức chế. Nhưng đại ma thần vẫn cẩn thận, dù sao cũng vừa mới kích phát trận pháp trong huyệt động, lúc này không nên ra tay lần nữa. Anh ta quyết định chờ một lát rồi nói.  

“Hì hì. Nếu trận pháp đã yếu đến trình độ này, nói không chừng ta có thể lấy cả mười hai cỗ thi thể đi.” Đại ma thần càng thêm bành trướng, tươi cười vô cùng xán lạn. Tưởng tượng đến khả năng này, anh ta cảm thấy ma sinh của mình vô cùng sáng rọi.  

Mà bên kia, Đường Tuấn  và A Bảo không ngừng rơi xuống chỗ sâu trong huyệt động. Huyệt động dường như không có đáy, chỉ có u ám vô tận. Động xanh trong huyệt động vậy mà lại là nước chảy, dường như bị lực lượng nào đó hạn chế, chỉ có thể chảy trong phạm vi động bích, khiến cho Đường Tuấn  và A Bảo tạm thời an toàn.  

A Bảo ngạc nhiên nhìn Đường Tuấn.  

Vừa rồi, tuy những kim quang đó oanh kích trên người bọn họ, nhưng khi chạm vào bọn họ, giữa mày Đường Tuấn  bỗng nhiên lập loè một trận hào quang, sau đó kim quang mang theo uy năng đáng sợ đã tự động tiêu tán.  

Trong lòng Đường Tuấn  cũng có chút kinh ngạc. Anh không ngờ tới ở thời khắc mấu chốt, hỗn độn thần văn lại tự động xuất hiện, cứu anh và A Bảo một mạng. Anh nhìn không gian sâu thẳm phía dưới, từ khi rơi xuống không gian này, cảm ứng càng ngày càng mãnh liệt với một nửa hỗn độn thần văn kia.  

Một bộ phận hỗn độn thần văn khác ở ngay phía dưới!  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi