CHIẾN THẦN THÁNH Y

Một trận tiếng vang kịch liệt bỗng nhiên truyền đến từ phía trên.  

Sắc mặt chủ phong ma trầm xuống, ngưng ra một hình chiếu pháp lực. Từ hình chiếu, vừa lúc có thể nhìn thấy cảnh tượng đại ma thần đối kháng với những kim quang đó ở ngoài. Đại ma thần rất kiêu ngạo, vừa đánh loạn, còn vừa cười to: “Ha ha ha, trận pháp chủ phong ma bày ra cũng chỉ như vậy sao!”  

“Cổ Ma tộc, tìm chết.”  

Ánh mắt chủ phong ma lạnh lẽo, sát khí xuất hiện trong mắt.  

Trước đó vì lo lắng quá mạnh, động tới người sở hữu hỗn độn thần văn, cũng chính là Đường Tuấn. Cho nên chủ phong ma giảm uy lực của trận pháp đến chỉ còn 1%. Không nghĩ tới ngược lại khiến Cổ Ma tộc bên ngoài kiêu ngạo như thế.   

Đặc biệt là khi chủ phong ma nhìn thấy đao quân bị đại ma thần khống chế trong tay, sát khí trong mắt càng thêm lạnh.  

Hỗn độn thần văn hoàn chỉnh có thể để ông ta sống lại lần hai, mà mười hai đệ tử có thể khiến ông ta sống lại lần hai còn mạnh mẽ hơn đời trước, đạt tới một cảnh giới mới, thiếu một cái cũng không được.  

Từ khi nhận mười hai đệ tử, chủ phong ma đã chờ một ngày này, có thể nói đã mưu kế mấy chục vạn năm. Mà hiện tại, một đại ma thần Cổ Ma tộc lại dám phá hư kế hoạch của hắn.  

“Đúng là trong núi không có hổ, con khỉ xưng Đại vương. Lúc trước ta giết không ít đại ma thần Cổ Ma tộc, xem ra Cổ Ma tộc đã quên ta.”  

Chủ phong ma cười dữ tợn không thôi, ông ta đã quyết định không cho đại ma thần rời đi. Còn cách chết, ông ta đã lựa chọn mấy trăm loại cho đối phương.  

Tạm thời áp lửa giận trong lòng xuống, chủ phong ma nhìn về phía Đường Tuấn, cười lạnh nói: “Không có thời gian chơi với ngươi. Nếu ngươi đã mang hỗn độn thần văn đến trước mặt ta, sao ta có thể không thu.”  

Thân hình ông ta động, xuất hiện trước người Đường Tuấn. Bàn tay mở ra, đánh về phía Đường Tuấn.  

Chủ phong ma đã sớm nhìn ra trong cơ thể Đường Tuấn rỗng tuếch, ngay cả tâm phòng bị cũng không có. Dù Đường Tuấn thực sự có tu vi trong người, chủ phong ma cũng sẽ không tha.  

Ông ta là ai?  

Ông ta là chủ phong ma pháp lực thông thiên năm đó, là sự tồn tại địch nổi cả Tôn Giả! Nhất định phải sống lại lần nữa!  

“Trở thành đá kê chân của ta đi.” Chủ phong ma cười to nói.  

Vô thanh vô tức, bàn tay chủ phong ma đã túm được hỗn độn thần văn của Đường Tuấn. Pháp lực cường đại bùng nổ, đang chuẩn bị luyện hóa hỗn độn thần văn. Nhưng vào lúc này, một hơi thở không thể miêu tả bỗng nhiên bùng nổ từ trên người Đường Tuấn.  

Trước mặt cỗ hơi thở này, chủ phong ma cảm thấy run sợ, trong mắt hoảng sợ. Ông ta không cách nào nhúc nhích, dường như có một cỗ lực lượng đang trói chặt ông ta.  

“Là cái gì?” Trong lòng chủ phong ma điên cuồng hét lên.  

Pháp lực của chủ phong ma ngưng tụ trong hai mắt, thi triển đại thần thông, nhìn quét qua phía Đường Tuấn. Khi ánh mắt ông ta dừng trên đan điền Đường Tuấn, thân thể bỗng nhiên run rẩy, thất thanh nói: “Đây là cái gì? Dấu vết của căn nguyên tiên khí sao?”  

Ông ta bỗng nhiên la hoảng lên, nói với Đường Tuấn: “A a. Ta từ bỏ hỗn độn thần văn, ta cho ngươi hỗn độn thần văn!”   

Ánh mắt mang theo khẩn cầu. Vòng tròn thần bí lại khiến chủ phong ma lộ ra dáng vẻ không chịu được như thế.  

Đây là chuyện Đường Tuấn trăm triệu lần không ngờ tới.  

Đối mặt với thỉnh cầu của chủ phong ma, Đường Tuấn chỉ có thể lắc đầu, nói: “Xin lỗi.”  

“Cái gì?” Chủ phong ma ngơ ngẩn.  

Một lực hấp dẫn đáng sợ bùng nổ từ trên vòng tròn thần bí.  

Chủ phong ma cảm thấy lực lượng nhanh chóng xói mòn,toàn bộ ùa vào trong vòng tròn thần bí. Ông ta muốn giãy giụa, lại dường như không thúc giục được pháp lực. Chỉ có thể tùy ý để tất cả phát sinh, đồng thời oán độc nhìn Đường Tuấn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi