CHIẾN THẦN THÁNH Y

Nhưng lúc này lại thật sự có tồn tại.  

Vương Trùng như bịt tai không nghe Viên Nhân Phi, huyết quang tản ra xung quanh cơ thể càng chói mắt hơn.   

Viên Nhân Phi thấy thế thì trong mắt lộ ra sự tức giận.  

Anh ta hừ lạnh một tiếng, cơ thể đột nhiên biến lớn hơn.  

Trong chớp mắt, vốn là Viên Nhân Phi đã không thấy đâu, chỉ còn lại một con vượn cao chục mét.  

Bắp thịt trên cả người của vượn lớn tràn ngập sức mạnh có tính chất bùng nổ, giống như có thể dùng một quyền đánh nát tinh thần.  

"Hình dạng vượn!"  

Đám người Vũ Vô Thương thất thanh cùng lúc.  

Cái trạng thái này là trạng thái mạnh nhất của Viên Nhân Phi! Viên Nhân Phi dùng hai tay đấm ngực, sau đó đan chéo hai tay nắm lại thành một quyền.  

Giống như thiên thần nổi trống nện xuống phía của Vương Trùng.  

Ầm ầm một tiếng, quyền của Viên Nhân Phi và Vương Trùng va chạm vào nhau.  

Vốn mọi người còn cho rằng Vương Trùng nhất định sẽ bị búa bổ tung, dù sao anh ta của trước kia cũng không tiếp nổi một chưởng của Viên Nhân Phi.  

Nhưng sự thật lại ngoài dự liệu của mọi người.  

Hai tay của Vương Trùng giơ lên, vậy mà lại oanh kích ở trước hai quyền của Viên Nhân Phi! Không chỉ có như vậy, Vương Trùng vẫn còn có xu thế muốn xông về phía trước! Dường như anh ta đã biến thành một cái giáo đâm xuyên trời.  

"Phá cho tôi!"  

Theo tiếng gầm nhẹ của Vương Trùng, huyết quang trên toàn thân của anh ta tăng vọt, trực tiếp xuyên qua cú đấm của Viên Nhân Phi! Máu tươi văng tung toé.  

Cả người của Vương Trùng rưới đầy máu tươi, mà máu này lại thuộc về Viên Nhân Phi, lúc này đang ngấm từng chút một vào cơ thể của anh ta.  

Máu đỏ trong đôi mắt của Vương Trùng dần dần khôi phục lại bình thường, lý trí cũng bắt đầu quay lại.  

Mà Viên Nhân Phi giống như khinh khí cầu bị đâm lủng vậy, cơ thể cường tráng cao chục mét bắt đầu tiêu giảm, cuối cùng biến thành độ lớn nhỏ bình thường.  

Máu tươi nhễ nhại khắp hai tay anh ta, hai cái lỗ đầy máu vô cùng rõ ràng.  

Ánh mắt của Viên Nhân Phi dại ra, không dám tin tưởng mà nhìn hai tay của mình.  

Vậy mà anh ta đã thất bại rồi, bại bởi Vương Trùng! Vương Trùng bay tới với vẻ mặt phấn khởi, nhướng mày nhìn về phía Viên Nhân Phi nói: "Viên Nhân Phi, anh cũng chỉ có như thế thôi."  

Tiểu đội Sát Thần reo hò một trận, ngoại trừ Đường Tuấn và Vũ Vô Thương ra thì những người khác đều vây quanh Vương Trùng với vẻ mặt hứng khởi.  

"Vương Trùng, anh thật lợi hại."  

"Đánh bại được cả Viên Nhân Phi, vậy anh bây giờ đã có thể thay thế thứ hạng của anh ta ở trên Bia kỷ nguyên rồi, chúc mừng anh."  

Vương Trùng cũng rất hưng phấn. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi