CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc nhìn Đường Tuấn, cằm hơi nâng lên, giống như người trời sinh đã có tài trí hơn người.  

Phía sau loại thái độ kiêu ngạo này không ít người tu hành xếp hàng lộ ra vẻ tức giận, nhưng không ai dám phát tác, cho dù lão già này chen ngang, bọn họ cũng không dám nói thêm một câu.  

Bởi vì lão già này đến từ căn cứ "Địa" bốn tầng trên.  

"Xếp hàng đi."  

Đường Tuấn nhìn ông ta một cái, rồi thản nhiên nói.  

Ông lão sửng sốt, rồi chợt nhe răng cười nói: "Anh có biết tôi là ai không?  

Ông chủ của tôi là Lôi Vũ, xếp thứ ba bia kỷ nguyên!”  

Lôi Vũ, biệt hiệu Lôi Thần, lĩnh ngộ căn nguyên sấm sét, thực lực vô cùng mạnh.  

Đứng thứ ba trên bia kỷ nguyên, so với chân nhân Khổng Long còn cao hơn một bậc.  

Sau Chu Tước Thần Quân và nhân vật truyền kỳ Cổ Ma tộc kia.  

Mặc dù xếp hạng trên bia kỷ nguyên chỉ kém một bậc, nhưng chân nhân Khổng Long khi nhìn thấy Lôi Vũ, đều phải nhượng bộ đối phương.  

Ngoại trừ thực lực chênh lệch ra, một nguyên nhân quan trọng hơn, là sau lưng Lôi Vũ có một vị Tôn Giả làm chỗ dựa! Sau lưng căn cứ bốn tầng trên, gần như đều có bóng dáng Tôn Giả.  

Lão già lạnh lùng nhìn Đường Tuấn, nói: "Anh có bản lĩnh nhắc lại lời vừa rồi một lần nữa, tôi sẽ thành thật nói cho ông chủ của tôi biết.”  

Lần này Đường Tuấn không trả lời, anh vung tay lên, một luồng pháp lực đánh ra.  

Lão già cùng tám hộ vệ phía sau ông ta còn chưa kịp lấy lại tinh thần, đã bị đánh bay ra ngoài mấy trăm mét.  

"Tiếp theo."  

Đường Tuấn cũng không thèm nhìn bọn họ, bình tĩnh nói.  

Đám bệnh nhân ma huyết chú đều giật mình, một số người đã thấp giọng nghị luận.  

"Không hổ là bác sĩ Đường."  

"Nghe nói sư phụ của bác sĩ Đường là một vị cao thủ vô danh trong không gian bản nguyên, ngay cả chân nhân Khổng Long cũng tự thẹn không bằng.  

Có một sư phụ như vậy, anh ta cũng không cần sợ Lôi Vũ.”  

"Lời này không sai.  

Nhưng sau lưng Lôi Vũ còn có một vị Tôn Giả, đây là vị cao thủ vô danh kia không cách nào chống lại được.”  

"Tên Lôi Vũ này cực kỳ mạnh mẽ, nói không chừng sẽ nhân cơ hội này cùng vị cao thủ vô danh kia đánh một trận."  

Đối với những nghị luận này, Đường Tuấn cũng không để ý.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi