CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thời không hỗn loạn, mặc cho tốc độ có nhanh hơn nữa thì sao có thể phát huy được.  

Tư Không Tuyền giật mình, trong lòng tràn đầy không thể tin: “Vậy mà cậu ta còn nắm giữ một căn nguyên chi lực khác.”  

Cho dù là căn nguyên nuốt chửng hay là căn nguyên hỗn loạn, đều là căn nguyên chi lực mà rất nhiều người tha thiết ước mơ, vậy mà một lúc Đường Tuấn lại nắm giữ hai loại.  

“Quả thật căn nguyên hỗn loạn khắc với căn nguyên lôi điện, nhưng cũng phải xem là ai nắm giữ nó trong tay.”  

Cảm nhận được không gian hỗn loạn xung quanh, sắc mặt Lôi Vũ trầm xuống mấy phần.  

“Lôi điểu.”  

Trong lòng ông ta khẽ quát một tiếng, một con đại điểu hoàn toàn do lôi đình tạo thành xuất hiện trước người Lôi Vũ.  

Lôi điểu sống động như thật, giống như sinh linh thật sự.  

Tiếng thét chói tai vang lên, lôi điểu bay về phía Đường Tuấn.  

Cho dù không gian hỗn loạn, cũng không thể chặn được lôi điểu đến gần.  

“Diễn hóa hỗn độn!”  

Bàn tay Đường Tuấn đánh về phía lôi điểu.  

Không gian ven đường lập tức nứt ra, hóa thành hỗn độn bao phủ lôi điểu.  

“Hỗn độn thần văn.”  

Thấy trên đỉnh đầu Đường Tuấn lơ lửng hai tấm thần văn, ánh mắt Lôi Vũ không khỏi nheo lại.  

Ông ta hiểu rõ bản thân đã đánh giá thấp thực lực của Đường Tuấn.  

Quả thật Đường Tuấn có thể đánh với ông ta một trận.  

Sắc mặt chân nhân Thái Huyền khó coi đến cực điểm.  

Ông ta không ngờ Đường Tuấn có thể đánh thắng Lôi Vũ, dường như là không thể.  

Nhưng hiện giờ Đường Tuấn lại xuất ra thực lực như vậy, quả thật đã vượt qua tưởng tượng của ông ta.  

“Hai Thần tử có thể đánh lại ông ta sao?”  

Trong lòng chân nhân Thái Huyền không tự chủ mà nghĩ đến điều này.  

Ông ta hơi hối hận vì đã đánh cược.  

Nhưng rất nhanh, trong ánh mắt chân nhân Thái Huyền lại lộ ra vẻ hung dữ: “Nếu như Đường Tuấn chết trong tay Lôi Vũ, vậy đánh cược trước đó đương nhiên là thắng rồi.”  

“Quả thật cậu không tồi, tôi thừa nhận đã nhìn nhầm.  

Nhưng hôm nay cậu vẫn phải bại.”  

Lôi Vũ chợt quát một tiếng, vô số lôi đình bạo phát ra từ trên người ông ta, ngưng tụ lại phía sau ông ta.  

Sau đó, một cự nhân lôi điện có mặt mày giống y hệt Lôi Vũ cao tới mười mét cầm côn Hoàng Kim trong tay xuất hiện.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi