CHIẾN THẦN THÁNH Y

Mọi người nhìn lại, chỉ thấy vị trí phía trước Đường Tuấn trên bia kỷ nguyên.  

Thứ hai, Ám Ma.  

Tên của Ám Ma được khắc ở trên đó.  

“Ám Ma, ông làm càn như thế, Vương bọn họ sẽ không tha cho ông đâu.”  

Một cường giả Cổ Ma tộc đứng ra chỉ trích.  

Thân hình Ám Ma chợt biến mất, một trận ma vân cuốn lấy thân thể của cường giả Cổ Ma tộc đó.  

Mọi người chỉ nghe được tiếng kêu thảm thiết, sau đó tên cường giả Cổ Ma tộc đó lập tức biến mất, chỉ còn lại một đống xương trắng phiêu dật trên không trung.  

Ám Ma lại xuất hiện, li3m li3m máu tươi trên khóe miệng.  

Giờ khắc này, không ai hoài nghi câu nói “Tôi muốn nuốt Ma” kia của ông ta là thật hay giả.  

Đám cường giả Cổ Ma tộc không nói nên lời, có mấy người sắc mặt tái nhợt, dường như muốn nôn.  

Ma nuốt Ma, không khác gì người ăn người cả.  

“Ha ha.”  

Ám Ma chỉ cười giễu về chuyện này.  

Đến lúc này, những người tu hành tham gia bia kỷ nguyên lần này đều khiếp sợ không nói nên lời.  

Cho dù là Đường Tuấn hay là Ám Ma, đều biểu hiện ra thực lực khiến cho bọn họ hoảng sợ.  

Bọn họ nhìn về phía vị trí cao nhất của bia kỷ nguyên.  

Chu Tước Thần Quân sẽ xuất hiện chứ?  

Mặc dù còn tiếp tục khiêu chiến, nhưng lúc này phần lớn người tu hành đều không có tâm tư quan sát.  

Đông đảo cường giả Cổ Ma tộc ngay cả động cũng không dám động.  

Không biết trôi qua bao lâu, bỗng nhiên một tiếng hét lớn từ chân trời truyền đến: “Đường Tuấn, anh dẫn người tấn công Bạch Long Thần Sơn, gi ết chết Bạch Long Thần Quân, mạo phạm Tôn Giả, có biết tội không?”  

Vừa dứt lời, một bóng dáng xuất hiện từ nơi cực kỳ xa xôi, nhưng trong nháy mắt người đó đã xuất hiện trước mặt mọi người.  

Đó là một đạo nhân trẻ tuổi.  

Mà Đường Tuấn quen biết người này.  

Trương Tĩnh Hòa, truyền nhân của Long Hổ Sơn Trái Đất, anh ta đã bước ra khỏi Trái Đất đầu tiên.  

Trương Tĩnh Hòa nhìn bia kỷ nguyên, lại nhìn Đường Tuấn, nói: “Không tồi, vậy mà có thể đạt tới bước này.”  

Anh ta nói rất tùy ý.  

Biểu cảm này như một phú hào thân hơn nghìn tỷ đang khen ngợi một người phấn đấu rất nhiều năm, rốt cục đã đạt đến trăm tỷ.  

Mặc dù là khen ngợi nhưng mang theo thái độ nhìn xuống từ trên cao.  

Sắc mặt Đường Tuấn ngưng lại.  

Lúc này mặc dù Trương Tĩnh Hòa không ra tay, nhưng mơ hồ cho anh cảm giác rất nguy hiểm.  

Anh một đường tu hành, có thể nói kỳ ngộ liên tiếp mới đạt tới tình trạng như bây giờ.  

Mà Trương Tĩnh Hòa lại không thua kém anh, thậm chí còn mạnh hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi