CHIẾN THẦN THÁNH Y

Sắc mặt Trương Tĩnh Hòa hơi thay đổi, chợt châm chọc nói: “Nhưng nhiều hơn tôi sao?”  

Anh ta phất tay, đánh ra năm luồng sức mạnh, mỗi một luồng sức mạnh đều có thể phá núi lỡ đất.  

Những người ở đây đều lần nữa thay đổi sắc mặt.  

“Căn nguyên Phong.”  

“Căn nguyên Kim.”  

“Căn nguyên Hỏa.”  

“Căn nguyên lôi điện.”  

“Căn nguyên Thổ.”  

Năm luồng sức mạnh bản nguyên trọn vẹn! Theo lời đồn Chu Tước Thần Quân chỉ có ba luồng sức mạnh bản nguyên, mà hiện tại Trương Tĩnh Hòa lại triển khai ra năm luồng sức mạnh bản nguyên, nhiều hơn Chu Tước Thần Quân hai luồng.  

Sắc mặt Lôi Vũ trắng bệch, vốn ông ta còn nghĩ căn nguyên lôi điện thuộc về riêng mình, nhưng không ngờ Trương Tĩnh Hòa cũng biết, thậm chí còn lợi hại hơn trong tay ông ta.  

Điều này khiến Lôi Vũ sinh ra cảm giác thất bại nồng đậm.  

“Rốt cuộc người này là ai, sao có thể đáng sợ như vậy?”  

“Tên nhóc này, ngoại trừ Tôn Giả thì còn có đối thủ sao?”  

Năm luồng sức mạnh bản nguyên hình thành nên năm cột sáng, trực tiếp xông về phía Đường Tuấn.  

Lập tức, chấn động cực lớn tản ra bốn phía, hào quang sáng chói mãnh liệt lần nữa nhét đầy phiến thiên địa này.  

“Kết thúc rồi sao?”  

Mạnh Tinh Hà nhìn mảng chiến trường tràn đầy hào quang, lẩm bẩm nói.  

Trong lòng đám người Hàn Bảo Long, Tạ Hoàng Đồng cũng trầm xuống.  

Trương Tĩnh Hòa cười lớn, nói: “Đường Tuấn, anh không thật sự chết đó chứ, tôi vẫn chưa chơi đủ mà.”  

Hào quang dần dần tiêu tán, Đường Tuấn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.  

Phụt.  

Đường Tuấn trực tiếp nôn ra một ngụm máu tươi, thân hình lảo đảo muốn ngã.  

“Chậc chậc, thật sự đáng thương quá.  

Nếu như chụp lại dáng vẻ này của anh rồi truyền về Trái Đất, có lẽ sẽ có rất nhiều người vui đó.”  

Trương Tĩnh Hòa trêu chọc nhìn Đường Tuấn.  

Anh ta lần nữa ngưng tụ năm luồng sức mạnh bản nguyên phân biệt bám vào năm ngón tay của mình, khẽ cười nói: “Lần này xem anh có thể thoát khỏi Ngũ chỉ sơn của tôi hay không.  

Đường Tuấn, trận chiến của chúng ta, cuối cùng vẫn là tôi thắng.”

Năm luồng sức mạnh bản nguyên bất đồng ngưng tụ trên ngón tay Trương Tĩnh Hòa, dưới sự khống chế tâm niệm của anh ta, dần dần quấn quanh cùng một chỗ, hình thành hình dạng của một ngọn núi.  

Ý khinh miệt trong ánh mắt hiển lộ không thể nghi ngờ.  

Anh ta vung tay lên, căn nguyên ngọn núi lập tức bị anh ta đánh ra ngoài.  

Mặc dù căn nguyên ngọn núi chỉ lớn bằng nắm tay, nhưng trên đó phát ra uy năng còn đáng sợ hơn so với Lôi Thần trước đó thi triển.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi