CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trương Định An lắp bắp định nói. Nhưng không đợi anh ta mở miệng, Tôn Giả Bạch Hổ đã nói: “Nhìn cái gì mà nhìn, cút đi. Loại người giống như cậu, chúng tôi muốn có bao nhiêu mà chẳng được. Nếu cậu không nghe lời, chúng tôi sẽ đoạt lại tất cả mọi thứ của cậu.”

Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tôn Giả Bạch Hổ và Thần Tôn Cơ Giới, trong lòng Trương Định An trở nên nguội lạnh.  

“Cậu chẳng qua cũng chỉ là một kẻ dự bị.” Câu nói của Chu Tước Thần Quân vang vọng bên tai anh ta.  

“Còn chưa cút!” Tôn Giả Bạch Hổ trầm giọng nói.  

Vẻ mặt Trương Định An mông lung, chậm rãi bước ra ngoài.   

Giọng nói của Thần Tôn Cơ Giới vang lên ở phía sau anh ta: “Vậy mà còn dám vọng tưởng sánh ngang với Đạo Nhất. Không biết cậu ta lấy đâu ra tự tin đấy. Nếu không phải là người Trái Đất, lại quen biết với Đường Tuấn thì làm sao có thể đến lượt cậu ta.”  

Bọn họ biết rõ Trương Định An có thể nghe được nhưng vẫn không hề bận tâm. Điều này làm cho Trương Định An càng thêm khó chịu trong lòng. Hoá ra ngay từ lúc bắt đầu cũng chỉ có anh ta mơ mộng hão huyền, những vị Tôn Giả kia vốn dĩ không hề xem anh ta ra gì, coi anh ta là thứ lúc nào cũng có thể tùy tiện vứt bỏ.  

Nhìn thấy Trương Định An đi ra ngoài, Thần Tôn Cơ Giới và Tôn Giả Bạch Hổ vẫn không buồn bận tâm như cũ. Đối với bọn họ mà nói, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được một kẻ thứ hai giống như Trương Định An vậy. Nếu không nghe lời, đổi một kẻ khác là được.  

Tôn Giả Bạch Hổ nghiêm nghị nói: “Đạo Nhất, cậu phải nhanh chóng nâng cao thực lực. Bài kiểm tra của Cung Hỗn Nguyên cũng sắp bắt đầu. Lần này không giống như những lần trước, sẽ có cơ hội để trở thành Tôn Giả. Ngự Tôn Giả và một vài Tôn Giả chúng tôi đã sắp xếp xong xuôi hết tất cả. Cơ hội này sẽ là của cậu, không ai có thể cướp được của cậu.”  

“Cơ hội trở thành Tôn Giả.” Ánh mắt Đạo Nhất đột nhiên sáng ngời, trong đầu anh ta hiện ra một người. Có phải chỉ cần trở thành Tôn Giả thì có thể đánh bại được anh. Suy nghĩ này càng trở nên kiên định.  

Đường Nghiêu ở lại căn cứ của Chu Tước Thần Quân. Trong hai vị trí ở trung tâm trận pháp có một vị trí là Chu Tước Thần Quân để cho anh.  

Chu Tước Thần Quân và Đường Tuấn đang ngồi trên hai chiếc đệm hương bồ.  

Chu Tước Thần Quân nói: “Trong mười căn cứ cấp chữ thiên, nơi tốt nhất tất nhiên chính là căn cứ Thiên Thập. Theo suy đoán của tôi, nếu tu luyện một ngày trong trung tâm căn cứ Thiên Thập sẽ bằng tu luyện trong căn nguyên không gian một giờ. Về phần các căn cứ khác, hiệu quả đều kém hơn rất nhiều.”  

“Trước khi bài kiểm tra lần này của Cung Hỗn Nguyên bắt đầu, có lẽ Đạo Nhất sẽ chỉ ở trung tâm căn cứ Thiên Thập tu luyện, thậm chí sẽ có Tôn Giả tự tay hướng dẫn. Lần đụng độ tới, thực lực của cậu ta chắc chắn sẽ đạt đến trình độ vô cùng kh ủng bố.”  

Ông ta thở dài, nói: “Tài nguyên mà tôi có thể cho cậu không nhiều lắm. Tốt nhất cũng chỉ có nơi này có thể cảm ứng căn nguyên không gian. Mặc dù ở đây tất nhiên không thể so sánh được với căn cứ Thiên Thập, nhưng cũng coi như là bù trừ phần nào về việc chênh lệch tài nguyên cho cậu.”  

Dường như sợ Đường Tuấn lo lắng, ông ta còn cố ý vỗ vỗ bả vai Đường Tuấn, cổ vũ: “Tôi tin tưởng thiên phú của cậu. Cho dù tài nguyên có phần ít ỏi, nhưng chắc chắn sẽ không kém hơn ai.”  

Đường Tuấn gật đầu cười cười.  

Anh thả lỏng tinh thần, bắt đầu cảm ứng căn nguyên chi lực xung quanh mình. Tuy rằng căn nguyên chi lực ở nơi này yếu ớt nhưng tổng thể không đến nỗi nào. Còn về căn cứ Thiên Thập, ngay từ lúc bắt đầu, Đường Tuấn đã không nghĩ tới.  

Anh từ trong miệng Chu Tước Thần Quân cũng biết được phần nào, bối cảnh của Đạo Nhất rất lớn. Anh ta chính người có dòng dõi Tiên mà mấy vị Tôn Giả cùng nhau bồi dưỡng, tương lai có hi vọng sẽ trở thành Tiên. Về điều này, lời của chân nhân Thái Huyền thật ra không hề sai.  

Cảm ứng một lát, Đường Tuấn không khỏi thở dài trong lòng. Căn nguyên chi lực có thể cảm ứng được ở nơi này quả thật ít đến đáng thương. Tu luyện một ngày trong trung tâm căn cứ Thiên Thập sẽ bằng tu luyện căn nguyên không gian một giờ. Mà ở nơi này, tu luyện mười ngày cũng chưa chắc đã bằng một giờ tu luyện trong căn nguyên không gian. Chênh lệch này thật sự quá lớn.  

Với tài nguyên như vậy, cho dù ngu dốt đến đâu thì đều có thể phi thiên, nói gì đến những người thuộc dòng dõi Tiên hay thuộc kiểu nhân tài.  

Nhưng vào lúc này, sắc mặt Đường Tuấn chợt thay đổi.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi