CHIẾN THẦN THÁNH Y

"Mà thôi."  

Long Thần thở dài.  

"Hợp!"  

Khi Long Thần nhả ra một chữ âm thanh của gió và sấm sét bắt đầu vang lên giữa trời đất.  

Trong Long Thành một bóng người đâm xuyên qua tháp Đăng Long và nhanh chóng biến mất.  

Vẻ mặt của các vị Thần Quân canh giữ tháp Đăng Long đột nhiên thay đổi, bọn họ đang định đi báo cáo thì ngay sau đó đã có một bóng người lao tới, người đó chính là Minh Thần Quân.  

“Không cần báo cáo, Tôn Giả đã biết rồi. "  

Minh Thần Quân nhìn về hướng bóng người đó biến mất, khóe miệng hiện lên nụ cười giễu cợt, trầm giọng nói: "Không ngờ rằng đường đường là Long Thần lại hy sinh mấy vặn năm khổ luyện vì những người không quan trọng! Thật là nực cười. "  

Trong vùng đất hóa rồng, một tiếng rồng gầm vang lên từ sâu thẳm của màn sương trắng mờ ảo,  sau đó một Tử Kim Thiên Long từ đó chạy ra.  

Ngao Vấn Thiên và các trưởng lão của Long tộc và những người khác đều sững sờ tại chỗ.  

"Long Thần!"  

Bọn họ mơ hồ hiểu ra điều gì đó, bàn tay Ngao Vấn Thiên nắm chặt thành nắm đấm, trên mặt tràn đầy vẻ không cam tâm và tức giận.  

Trên Mặt Trăng, hai bóng người bay từ hai hướng,  cuối cùng hợp nhất với Long Thần. Khí tức của Long Thần trong phút chốc tăng vọt, đột phá giới hạn nhất định. Ông ta lại một lần nữa hoá thành Tử Kim Thiên Long, nhưng cơ thể của ông ta đã dài hàng vạn trượng và một luồng khí tức sắc bén và mạnh mẽ từ cơ thể phát ra.  

"Cảnh giới Thiên Quân!"  

Trái tim Đường Tuấn run lên.  

Long Thần hợp nhất hai phân thân và thăng lên cảnh giới Thiên Quân! Long Thần lại nhìn xuống Ngự Tôn Giả, giọng nói vang lên: "Ngự Tôn Giả, ông đã hài lòng chưa?"  

Ngự Tôn Giả cười nhẹ, quăng hạt lửa trong tay đi.  

Sau đó bùng lên một luồng khí thế rồi nói: "Long Thần, để tôi xem sau khi  ông hợp nhất ba thế thân của mình sẽ mạnh mẽ đến mức nào?"  

Nói xong, Ngự Tôn Giả bay lên trời va chạm với cực mạnh với Long Thần. Bùm một tiếng, ông ta bị móng vuốt của Long Thần từ trên không đánh xuống.  

Nhưng ông ta không giận mà còn vui vẻ, nói: “Long Thần, quả nhiên không tồi, không uổng công khi tôi luôn coi ông là đối thủ!"

"Ngự Tôn Giả, ông bắt nạt người quá đáng rồi!"  

Long Thần gầm lên một tiếng, giọng nói tràn đầy sự không cam tâm.  

Mặc dù đã thăng lên cảnh giới Thiên Quân nhưng ông ta có vẻ không vui.  

Trên không trung, thân rồng cao vạn trượng đang vật lộn với Ngự Tôn Giả.  

Sau khi thăng lên Thiên Quân, Long Thần có vẻ mạnh hơn Ngự Tôn Giả, ông ta đã từ từ trấn áp Ngự Tôn Giả xuống.  

Nhưng thực lực của Ngự Tôn Giả quả thực là mạnh mẽ tuy rằng bị trấn áp nhưng cũng không hề bị thương. Ông ta đã có thể vượt qua cảnh giới Thiên Quân! "Hôm nay đến đây thôi, nếu Long Thần ông đã muốn bảo vệ bọn họ, vậy tôi sẽ cho ông chút thể diện. "  

“Chỉ có điều đợi sau khi tôi bước ra khỏi Thiên Quân Chi Mộ thì kết cục của bọn họ vẫn sẽ như vậy. Tôi hy vọng lúc đó ông vẫn còn có thể bảo vệ  được bọn họ."  

Chiến đấu hồi lâu, Ngự Tôn Giả cười nhẹ rồi ung dung rời đi.  

Chỉ có thân rồng cao vạn trượng vẫn cố thủ trên không trung.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi